BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 252

xuống một chút, sau đó không nhúc nhích, giống như là lão tăng nhập định
vậy.

Cho ăn một hồi, thừa lại rất nhiều bánh ú đã lột vỏ nhưng chưa hề

động qua. Điền Thất thấy ném đi quá đáng tiếc, chính nàng lại ăn không
hết, thế là hỏi thăm ý kiến mấy người xung quanh, xem mọi người muốn ăn
bánh ú đã bị con rùa này ngửi qua hay không. Mọi người nhao nhao tỏ vẻ
hi vọng được dính dính tiên khí của thần rùa, thế là chút bánh ú kia không
lẵng phí một cái nào, đều vào trong bụng đám cung nữ thái giám ở đó.

Như Ý thấy Đái Tam Sơn không ăn nữa, thì bắt đầu thấy nhàm chán,

bé chỉ vào hàng liễu rủ bên bờ sông nói. "Điền Thất, dùng cái này bện một
Đái Tam Sơn cho ta đi."

Dùng cành liễu bện con rùa có chút khó khăn, chủ yếu là do trước kia

Điền Thất không có thử qua. Bất quá hôm nay tiểu Như Ý đều nguyện ý
mặc váy, thì Điền Thất tự nhiên muốn thỏa mãn hắn cho tốt, thế là bứt cành
liễu thử bện ra.

Hai người sóng vai ngồi ở trên lưng Đái Tam Sơn, người chung quanh

như cũ không dám dựa vào gần quá, bởi vì thần rùa tuy đã ăn no, cũng
không có buông lỏng cảnh giác, mà vươn cái cần cổ mở trừng trừng mắt,
xem ra thật là làm cho người ta sợ hãi. Chuyện thần rùa cắn người, có
người trải qua, có người nghe nói qua, tóm lại càng đồn càng là khoa
trương, hiện tại trừ Điền Thất và Như Ý ra, cơ bản không ai dám tới gần
nó.

A đúng rồi, còn có một người có cái gan này nữa, đó chính là hoàng

đế bệ hạ của chúng ta. Chẳng qua là, Kỷ Hành đến gần Đái Tam Sơn đều
chỉ có một loại kết quả, chính là con rùa này lập tức rút vào trong vỏ.

Chính bản thân Kỷ Hành cũng không hiểu, tới cùng là con rùa này sợ

hắn hay là ghét hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.