BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 267

Thái hậu chưa bao giờ tin lời giải thích này. Bà không tin được một

đứa bé bốn tuổi có thể đem chuyện đó nhớ rõ ràng như vậy được, đương
nhiên, vì quan tâm đến thể diện của hoàng thượng, lần nào bà cũng giả vờ
tin tưởng.

Hiện tại bị Như Ý dưới cơn cấp bách nói ra, bà ho khan một tiếng, cúi

đầu giúp Như Ý vuốt vuốt tóc, rồi dùng khăn lau sạch sẽ khuôn mặt nhỏ
nhắn của bé, mới ngẩng đầu trấn định nhìn Kỷ Hành, "Bất quá là nói mấy
câu vui đùa với đứa nhỏ mà thôi, nó cho là thật, ngươi cũng cho là thật sao?
Ngươi cũng là đứa bé hả?"

Kỷ Hành liền không lời. Hắn cho dù là ngôi cửu ngũ, cũng là từ trong

bụng mẹ bò ra, bị mẹ ruột bày bố mấy câu, hắn thực là không có biện pháp.

Thái hậu lại sờ sờ cái đầu nhỏ của Như Ý, nhìn cái váy xinh đẹp trên

người cậu nhóc, cảm thán nói, "Tiểu Như Ý của ta nếu thực là tiểu công
chú thì có biết bao nhiêu là đáng yêu," nói xong lại yếu ớt than thở, "Cũng
không biết ai gia có thể sống tới lúc nhìn thấy cháu gái sinh ra không nữa."

Kỷ Hành nói: "Ngày lễ tết, mẫu hậu làm gì lại nói lời như vậy."

"Ai gia nói như vậy cũng là vì ngươi, tuổi tác của ngươi cũng không

có nhỏ, lại chỉ có một đứa trẻ là Như Ý, như vậy làm sao là tốt."

Kỷ Hành không thích nghe những lời này, chỉ cứng đầu khuyện thái

hậu mấy câu, sau đó liền cáo từ.

Trở lại cung Càn Thanh, dùng xong bữa tối, Kỷ Hành đi phòng tắm

ngâm nước nóng. Nước trong bồn tắm không phải là loại nước ấm bình
thường, mà là nước ấm đã nấu qua phong lan. Ngày Tết Đoan Ngọ này có
một đặc trưng truyền thống là dùng nước hoa lan tắm, cho nên ngày này
còn có tên gọi là Tết Dục Lan (tết tắm hoa lan).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.