không mặc váy, một lần nữa đối mặt với mấy thứ này, nàng quả thực có
chút cảm giác dường như đã mấy đời.
Váy có thể mặc, nhưng ngực lại vẫn phải bó, son phấn liền thôi, Như
Ý có vẻ như không quá thích, còn tóc... Những kiểu tóc nàng biết cũng
không nhiều, đã vậy còn không đủ thông thạo, thế là nàng chỉ đơn giản vãn
một búi tóc hình vỏ ốc (1), rồi dùng cái kẹp nhỏ cùng màu tóc cố định lại,
tiếp theo dùng một đóa hoa tường vi màu hồng nhạt cài vào giữa tóc. Còn
những đồ trang sức khác, Điền Thất tìm tìm trong hộp trang sức, tìm ra một
chuỗi chuông bạc mang trên cổ tay. Nàng thích chuông, đinh đinh đang
đang làm cho tâm tình người nghe có thể theo đó mà nhẹ nhàng vui vẻ.
(1) Nguyên văn là "loa kế": "Loa" = con ốc, "Kế" = búi tóc. Một búi
tóc có hình giống như vỏ ốc cố định trên đỉnh đầu.
Mang xong chuông bạc, Điền Thất treo một cái túi thơm trên eo, túi
thơm có màu đỏ nhạt, treo ở trên nền váy màu vàng, khiến cho màu của váy
không còn đơn điệu khô khan. Nàng lại tìm tiếp trong hộp trang sức ra một
đôi khuyên tai. Hồng ngọc treo trên tơ bạc, bảo thạch bị mài thành hình giọt
nước, tươi đẹp sáng ngời, Điền Thất cầm ở trong tay chơi một chút, lại bỏ
trở về. Nàng rất thích đôi khuyên tai này, nhưng nàng không có xỏ lỗ tai.
Nữ nhân, không cần biết là nữ quyến quan lại hay là dân chúng, không phải
ai cũng đều xỏ lỗ tai, có người sợ đau, có người cảm thấy thân thể tóc tai da
thịt là cha mẹ cho nên không thể hủy, vì thế sẽ không xỏ. Nguyên nhân
Điền Thất không xỏ lỗ tai là vì nương của nàng hi vọng đời sau nàng sẽ làm
nam nhân, mặc dù nàng không biết giữa hai chuyện này có cái liên hệ gì
với nhau.
Bất quá cũng may nàng không có xỏ lỗ tai, nhờ đó không khiến người
ta hoài nghi nàng là nữ nhân.
Sau khi trang điểm xong, Điền Thất đứng trước gương xoay một vòng.
Gương quá nhỏ, không thể chiếu được hết toàn thân nàng, nhưng nàng rốt