BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 360

"Thế nào?"

"Hoàng thượng thánh minh, hết thảy như sở liệu của ngài."

"Biết." Kỷ Hành có chút vô lực, cũng có chút thất vọng. Thái hậu gấp

gáp vội vàng bắt Điền Thất, thì hắn liền cảm thấy kỳ quặc, mẫu hậu không
thể hại cháu của mình, bà ấy làm như vậy chỉ có thể là vì giữ gìn ai đó, nên
muốn đem Điền Thất ra gánh trách nhiệm. Mà ở trong hậu cung người đáng
giá để mẫu hậu làm như thế, chỉ có Khang phi.

Đáng thương Điền Thất, ba ngày hai bữa bị người ta đem ra làm bia

đỡ đạn.

Nghĩ đến Điền Thất, một bụng u sầu của Kỷ Hành đều kết thành ruột

mềm. Tại sao lại có một người như vậy, khiến hắn gặp một mặt liền nhớ
tam thu. Rõ ràng khuyên răn chính mình phải quên cái người đó đi, cofn
luôn tự cho rằng chính mình thật sẽ đem hắn ném qua sau đầu, nhưng mỗi
khi nghe đến cái tên đó thì hắn lại hiện ra nguyên hình như cũ.

Tận lực không nhớ, rồi lại nhớ được lợi hại, nhớ đến mức ngực ngứa,

phát run, phát đau.

Cho dù là trong lúc mơ ngủ, cũng là khuôn mặt đó.

Kỷ Hành nhắm mắt, u u than thở. Cơn ác mộng này, làm sao mới có

thể tỉnh lại. Tiểu biến thái, làm thế nào mới có thể thoát khỏi ngươi đây.

Thịnh An Hoài không biết Hoàng thượng đang nghĩ cái gì, bất quá lúc

này oan khuất của Điền Thất đã rửa sạch, thật thích hợp bẩm báo về chuyện
của hắn, thế là Thịnh An Hoài nói, "Hoàng thượng, Điền Thất đã bị người
tạm giam lên, phải chăng kêu bọn hắn thả người?"

Câu nói này tiến vào trong lỗ tai của Kỷ Hành chỉ còn lại có hai chữ

"Điền Thất". Kỷ Hành cười khổ một tiếng, lầm bầm lầu bầu nói, "Điền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.