BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 398

Trịnh Thiếu Phong rất hưng phấn, gõ cái bàn muốn ca hát. Kỷ Chinh

và Đường Thiên Viễn đều không ngăn hắn, Điền Thất căn bản không nghe
ra hắn hát cái gì, nhưng cũng đi theo hát bậy bạ, nhất thời hai con ma men
đều lớn miệng nói linh tinh, hai người tỉnh táo khác thì còn đang chậm rì rì
rót chậm nhấp môi. Ánh trăng đêm nay rất đẹp, Kỷ Chinh đã sai người hầu
đi xuống hết, chung quanh chỉ còn lại mười mấy cái đèn mỹ nhân, lẳng
lặng nhìn bọn họ vui vẻ uống rượu.

Trịnh Thiếu Phong nắm một chiếc đũa, hai con mắt không chớp, đột

nhiên hắn nói, "Cha ta luôn luôn mắng ta."

Điền Thất đáp, "Ta mong còn không được cha ta bò từ dưới nền đất đi

ra mắng ta một cái."

Trịnh Thiếu Phong lại nói, "Nương ta luôn luôn quở trách ta."

Điền Thất đáp, "Ta mong còn không được nương ta bò từ dưới nền đất

đi ra quở trách ta."

Trịnh Thiếu Phong: "Huynh đệ của ta đều giỏi hơn ta."

Điền Thất đáp, "Ta mong còn không được huynh đệ của ta bò từ dưới

nền đất đi ra..."

Trịnh Thiếu Phong đánh gãy nàng, "Làm sao mà cả nhà ngươi đều ở

dưới nền đất nha..."

Kỷ Chinh nghe lời say của hai người này, nhíu mày than thở.

Đường Thiên Viễn hãy còn tự rót tự uống một mình, sau đó ngẩng đầu

an ủi Điền Thất, "Điền huynh nới lòng một chút, người đã mất không thể
nhắm mắt nhất, chính là người còn sống vì bọn họ mà thống khổ. Nhân
sinh vô thường, ngươi ta sớm muộn cũng sẽ hóa thành xương khô, sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.