BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 404

(Hai câu thơ này trích trong "Cửu ca - Tương phu nhân" của đại thi

hào Khuất Nguyên.)

Gió nhẹ lướt qua vạt áo hắn, áo bào màu đỏ thắm tung bay, giống như

là đóa sen đỏ đầy mê hoặc tới từ nghiệp hỏa sâu trong địa ngục, dưới ánh
trăng sáng tỏ nở rộ ra.

"Hoàng thượng..." Thịnh An Hoài bị dọa đến nỗi đổ mồ hôi lạnh đầy

đầu, Hoàng thượng uống nhiều, nếu không cẩn thận sẩy chân rơi xuống,
hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Thịnh An Hoài sợ kinh đến hắn, nhỏ
giọng dỗ dành nói, "Hoàng thượng, xin ngài xuống dưới..."

Kỷ Hành quả thật xuống dưới, nhưng là xuống đến một mặt khác của

tường thành.

Thịnh An Hoài vội vàng triệu tập thị vệ chung quanh ra cung đi tìm,

lại sợ động tĩnh nháo được quá lớn thì mọi người đều không có chuyện tốt,
bởi vậy cũng không dám quá mức rêu rao, nhất thời tâm lực lao lực quá độ.

Khi thái giám và thị vệ đuổi tới thì Kỷ Hành đã sớm không tung tích.

Mọi người lo lắng sưu tầm bốn phía.

Thịnh An Hoài tỉnh táo lại, cẩn thận hồi nghĩ một chút lời nói việc làm

của Hoàng thượng trước khi leo tường, sau đó mang mấy người đi thẳng tới
sở Thập Tam.

Thái giám ở phòng chữ Thủy tại sở Thập Tam sắp bị dọa chết.

Bọn hắn đang ngủ say giấc, đột nhiên nghe được một trận động tĩnh

trước cửa sổ, lúc mở to mắt thì lại thấy được có thêm một người ở trong
phòng, người này mặc áo bào màu đỏ, lưng đưa về phía ánh trăng trước cửa
sổ, bộ mặt mơ hồ, chỉ có thể xem ra sắc mặt hắn trắng bệch (uống rượu
uống đến nỗi như thế), ánh mắt lại sáng được không quá bình thường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.