BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 456

Đau quá!

Kỷ Hành ý thức đến chuyện gì đang xảy ra, liền có chút đau lòng, có

chút lo lắng, lại có chút buồn cười, hắn nhẹ nhàng kéo tay của Điền Thất,
"Ta nhìn xem."

Điền Thất nghe hắn nói thế, đem miệng che càng kỹ.

Kỷ Hành nói, "Buông tay, cái gì ta cũng không làm."

...Kiến quyết không buông!

Kỷ Hành đành phải dọa nạt nàng, "Nếu như chảy máu, thì sẽ chết

người. Có nghe nói qua cắn lưỡi tự sát chưa?"

Không có loại uy hiếp nào so với sống chết càng nghiêm trọng, Điền

Thất dứt khoát buông tay há mồm, lè lưỡi cho Kỷ Hành xem.

Kỷ Hành nâng cằm Điền Thất cẩn thận nhìn nhìn, hoàn hảo, không

chảy máu. Hắn yên lòng, lại nhìn đầu lưỡi hồng hào nõn nà kia, trong hòng
hắn lại có chút không khống chế được.

Điền Thất phát hiện thấy ánh mắt của Kỷ Hành khác thường, lập tức

bịt miệng lại, cảnh giác nhìn hắn.

Kỷ Hành cũng đang cúi đầu nhìn nàng. Khuôn mặt mang theo thần sắc

có bệnh của Điền Thất đã sớm bị vẻ đỏ bừng đầy mặt lật đổ, hai mắt nàng
nén lệ, đôi mắt trừng được tròn xoe, giống như là con vật nhỏ bị ăn hiếp lại
không dám phản kháng. Trái tim Kỷ Hành đã hóa thành một dòng xuân
thủy, hắn khép mi mỉm cười, giơ ngón tay lên điểm điểm mu bàn tay của
Điền Thất, nói: "Không phải ngươi nói đã sớm muốn phi lễ trẫm sao, bây
giờ đạt được ước muốn, còn giả vờ giả vịt gì nữa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.