BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 476

Như Ý từ trong miếng dưa hấu ngẩng đầu lên, giòn giã đáp một câu,

"Ăn ngon lắm." Đáp xong tiếp tục gặm.

"Trẫm nếm thử." Kỷ Hành nói.

Điền Thấy: "..." Nàng cúi đầu nhìn miếng dưa hấu trong tay đã bị gặm

thành trăng lưỡi liềm, thật sự ngại ngùng đem nó đưa qua. Nhưng mà người
đứng bưng mâm dưa hấu lúc nãy đã sớm bị Hoàng thượng đuổi đi.

Như Ý cũng có chút ngoài ý muốn, "Phụ hoàng, sao ngươi lại đi cướp

dưa hấu ăn chứ?" Như Ý vừa nói xong câu đó, đột nhiên cảm giác được
tầm mắt tối thui, trên mặt nó che một bàn tay, lòng bàn tay tản mát ra hơi
ấm, nó nhận được đây là tay của phụ hoàng.

Như Ý ngừng ngừng, thấy bàn tay đang che đôi mắt của nó vẫn chưa

rời đi, nó hiểu, cười hỏi, "Muốn chơi bịt mắt bắt dê hả?"

Không ai trả lời nó.

Điền Thất lại bị hôn bất ngờ một lần nữa, tuy rằng có chút kinh hoảng

như cũ, nhưng lần này so với lần trước đã xem như trấn định rất nhiều.
Nàng muốn giãy thoát ra, nhưng mà bản thân đang ở tư thế ngồi, thật sự
không chỗ phát lực, Hoàng thượng lại dùng một tay chế trụ hai tay của
nàng, khiến nàng không thể phản kháng.

Hắn áp môi nàng, cưỡng ép mở miệng nàng ra, dùng lực hấp mút chất

lỏng trong miệng nàng, sau đó thả nhẹ lực đạo, từng chút từng chút mà dồn
dập liếm hôn, ôn nhu tỉ mỉ như gió xuân hóa từng cơn mưa nhỏ. Điền Thất
trợn tròn mắt đối mặt với hắn, rõ ràng hết thảy trước mắt đều rất mơ hồ,
nhưng nàng lại thấy được đáy máy hắn tràn đầy ánh sáng nhu hòa cùng ý
cười.

Một trận gió mát đánh úp lại, dao động ngàn tia mềm mại trên đỉnh

đầu của hai người. Những đóa hoa sen chồng chất trên mai rùa vốn đã đong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.