BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 510

Điền Thất thấy hình dạng kinh hách cực độ của hắn, không biết sao

cảm thấy có chút buồn cười. Thì ra Hoàng thượng cũng có nhược điểm...Sợ
bị nhéo...

Tuy tâm lý của Kỷ Hành cường đại, nhưng thật sự là chịu không nổi

loại hú hồn hú vía này. Nửa điểm kinh nghiệm Điền Thất cũng không có,
không thể để mặc cho tiểu biến thái phát huy tự do. Thế là Kỷ Hành cầm
tay Điền Thất, kiên nhẫn từng chút một chỉ dẫn nàng, thẳng thắn nói với
nàng, làm sao có thể khiến hắn càng thêm thoải mái.

Tuy tiểu biến thái hơi đần, nhưng đôi tay lại mềm giống như là không

có xương cốt, làn da trên tay lại vô cùng mịn nhẵn, phối hợp với nước mà
tiểu huynh đệ của hắn nhổ ra, trên dưới trượt động, khiến Kỷ Hành cảm
thấy chính mình tựa như là bị cực phẩm tơ lụa bao bọc, hãm ở trong một
đôi tay như vậy, thực là chết cũng đáng giá.

Hai người cứ thế không biết xấu hổi mà làm loại vận động không được

hài hòa nào đó. Đối với một người mới mà nói, Điền Thất có khả năng học
được này nọ chẳng hề nhiều, Kỵ cũng không dám dạy quá nhiều, sợ khéo
quá thành vụng. Thế là kỹ thuật tay của Điền Thất rất đơn điệu, đơn điệu
đến nông nỗi khiến người ta mệt chỉ muốn ngủ.

Nàng vừa đem chim nhỏ đưa lên đưa xuống, vừa ngáp một cái.

Kỷ Hành: "..." Hắn có chút tức giận, "Không cho phép ngáp!"

Điền Thất đành phải giữ vững tinh thần mà tiếp tục bán mạng chuyển

động, có ngáp cũng phải ngộp trở về. Làm đi làm lại khiến tay mỏi muốn
chết, Điền Thất phát hiện cảm xúc của Hoàng thượng càng lúc càng kích
động, miệng hắn không tự giác hé mở, phun ra từng tiếng rên nhẹ hơi hơi
kềm chế "Nhanh, nhanh..."

Điền Thất nghe lời tăng thêm tốc độ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.