BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 664

dùng cây xương rồng mà xoa bóp trên người hắn, từng cái gai chui vào
trong da thịt, rồi ở trong xương thịt quấy lên, từng đợt rồi lại từng đợt đau
đớn bén nhọn xuyên qua xương thịt chui vào trong tủy sống, xé rách thần
kinh của hắn, hắn đau đến nỗi huyệt thái dương đều đau căng lên, khó chịu
giống như là ở sâu trong huyệt đạo dùng từng cây đinh đâm vào.

Đuôi của ong vò vẽ là có độc, Kỷ Hành chỉ thấy nơi bị đâm từng đợt

nóng bỏng, quả thực như là vô số cây kim sắt bị đốt được đỏ bừng đang
vào vào ra ra, hắn đau quá mức chỉ có thể cắn răng, lại sợ đem hàm răng
cắn nát, liền dứt khoát cắn lên mu bàn tay của mình.

Điền Thất biết Hoàng thượng đang bảo vệ nàng, nhưng nàng vô cùng

lo lắng cho hắn, nàng muốn đứng lên.

Kỷ Hành lại đè nàng càng chặt, nói ở bên tai nàng, "Đừng động, ngàn

vạn đừng động..." Hắn đau đến nỗi tiếng nói đều phát run, ngay cả hơi thở
cũng đang cùng run rẩy.

Điền Thất cúi đầu, trước mắt một mảnh hắc ám, nàng cái gì cũng xem

không đến. Nhưng mà nàng có thể nghe được tiếng Hoàng thượng bị đau
đến mức hấp khí, có thể cảm thụ đến hắn đối với nàng che chở toàn thân.
Nàng quả nhiên nghe lời, nằm sấp trên mặt đất không nhúc nhích. Ngực
nàng chua xót phát trướng, hốc mắt nàng nóng lên, có chất lỏng nóng bỏng
trào ra khỏi mắt, nhỏ giọt rơi xuống.

Cơn kiếp nạn này ngắn ngủi mà dài lâu, Điền Thất cảm thấy chính

mình giống như chờ suốt cả một đêm. Đến khi bên tai trừ tiếng hô hấp của
Kỷ Hành ra không còn động tĩnh gì khác thì nàng ló đầu, từ dưới thân hắn
chui ra.

Bầy ong đã đi. Chung quanh là một mảnh yên tĩnh.

Hoàng thượng đau được ngất đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.