BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 807

nhu triền miên, hoặc là đốt đèn tâm tình giữa đêm, giống như là một đôi vợ
chồng bình thường.

Sớm tinh mơ khi trời chưa sáng thì bọn họ đã phải rời giường, Kỷ

Hành không thể mỗi ngày đều nghỉ phép, hắn cần đúng lúc đúng giờ lên
triều. Có đôi khi Kỷ Hành sợ Điền Thất mệt mỏi, muốn để nàng ngủ lâu
một hồi, Điền Thất đâu dám để cho Hoàng thượng tự mình một người về
cung, như thế sẽ khó mà giải thích, dù sao nàng cũng đã quen dậy sớm. Với
lại, nàng còn phải đi về uống thuốc nha...

Cứ như thế được mấy ngày. Kỷ Hành càng lúc càng thích xuất cung.

Điền Thất đối với nơi chỉ có hai người bọn họ kia cũng vô cùng hướng tới,
ban đầu nàng còn khuyên nhủ hai câu, sau thì cũng nhịn không được, luôn
cùng hắn xuất cung pha trộn.

Hoàng thượng thường xuyên xuất cung, người khác ở mặt ngoài

không dám nghị luận, nhưng lén lút vẫn sẽ có chút nói thầm.

***

Điện Hàm Quang.

Trời càng lúc càng lạnh. Lá của cây quế trước cửa điện Hàm Quang

gần như đều rơi sạch. Buổi tối hôm trước lại hạ một tầng sương, trời vừa
sáng, trên thân cành màu nâu đen đông kết màu trắng mờ mờ, giống như bị
quét một lớp phấn màu bạc. Mấy con chim sẻ màu xam xám dẫm lên trên
phấn bạc, líu ríu với nhau không biết đang thảo luận cái gì. Dưới cây có
một thái giám đi qua, hắn ngẩng đầu thấy được một bầy chim, sợ chúng nó
ị uống đầu mình, thế là hắn vội che mũ tránh đi.

Thái giám này trực tiếp đi vào điện Hàm Quang, ở phòng khách liền

nhìn thấy Thuận phi nương nương vừa dùng xong bữa sáng. Thuận phi
đang chậm rì rì uống trà, thấy được hắn tới thì để tách trà xuống, cười ha ha
nói, "Vệ công công đến? Người tới, ban thưởng ghế ngồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.