BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 88

Điền Thất không biết bản thân mình lại làm sai chuyện gì chọc Hoàng

thượng tức giận, tóm lại hiện tại Hoàng thượng là đang tức giận. Thế là
nàng ngoan ngoãn bị xách, cố gắng đem chính mình hóa thành một miếng
giẻ lau. Nàng cúi đầu, lắp ba lắp bắp nói, "Tham, tham kiến Hoàng
thượng."

"Vì sao ngươi lại ở đây?" Kỷ Hành hỏi.

Vừa rồi Điền Thất đi dạo lung tung lạc đường, nhìn thấy chỗ này chơi

vui, liền chơi nhiều một lát. Đương nhiên nàng không dám nói thật, thế là
phát huy tinh thần chân chó, đáp, "Bẩm Hoàng thượng, nô tài thấy hoa ở
đây nở được xinh đẹp, nghĩ hái mấy cành về cho ngài ngắm, chưa từng
nghĩ đến ngài tự mình tới. Nô tài mới nãy nhất thời kinh hỉ, lầm kiến giá,
xin Hoàng thượng thứ tội."

Trong lòng Thịnh An hoài đối với Điền Thất giơ ngón giữa. Nịnh bợ

cũng phải xem thiên phú, nói vớ nói vẩn há mồm liền tới, xem ra thiên phú
của tiểu tử này cực cao, trẻ nhỏ dễ dạy.

Kỷ Hành đưa ánh mắt dời xuống dưới, ngừng ở trên cành hoa trong

tay Điền Thất. Cánh hoa trên cành đã bị nàng ném gần hết, chỉ thừa lại vài
chấm linh tinh, hắn giận đến muốn cười, "Trọc lóc thành như vậy, ngươi
muốn trẫm ngắm kiểu gì? Ngươi vốn là muốn cho bản thân mình chơi
thống khoái đi?"

Điền Thất tự nhiên không dám thừa nhận, thế là bịa chuyện nói, "Cái

này, Hoàng thượng có điều không biết, nô tài đem cánh hoa hái đi, vì để
lưu lại nhụy hoa. Nhụy hoa là tâm của cả đóa hoa, cánh hoa quyến rũ dễ
nhìn không giả, nhưng mà mùi hoa là theo nhụy hoa phát ra. Cánh hoa dễ
dàng mê đi mắt người, nhưng nhụy hoa cũng là lừa không được người ta.
Cho nên muốn xem một đóa hoa có đẹp hay không, không cần nhìn cánh
hoa, chỉ cần nhìn nhụy hoa. Muốn ngắm hoa, phải ngắm tâm hoa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.