BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 947

"Khụ, không phải, ta là thật lòng nói." Hiện tại nhớ đến vừa rồi chính

mình dũng mãnh thừa nhận những lời kia, thì rốt cuộc nàng có chút đỏ mặt.

Kỷ Chinh đột nhiên có chút phẫn nộ, rồi lại thất vọng, không cam

lòng. Cho tới nay hắn chỉ nghĩ Điền Thất là bị Hoàng thượng cường ép,
nhưng mà cường ép cường ép thế nhưng thành thực. Hắn có chút hận, rồi
lại không biết nên hận ai, trước kia hắn có lẽ còn có thể dùng lời nghiêm
nghĩa chính để chỉ trích Hoàng thượng chiếm lấy Điền Thất, nhưng bây
giờ, người ta lại thành lưỡng tình tương duyệt, hắn lại có cái tư cách gì để
chặn ngang một cước?

Nhưng hắn lại vô cùng không cam tâm đi nữa, thì bọn họ cũng đã

thành uyên ương có đôi có cặp, cùng ngủ cùng đi, còn hắn thì sao? Một
lòng mê say của hắn lại có thể trao cho ai? Rõ ràng hắn mới là người đầu
tiên phát hiện, là người đầu tiên thích, cái Kỷ Hành dựa vào cũng bất quá là
gần hồ nên hưởng ánh trăng thôi, nếu để cho Điền Thất cùng Kỷ Chinh hắn
đây ngày ngày chung sống, chỉ bằng hắn đối với nàng tốt lắm, nàng sao có
thể không thích hắn chứ?

Cái ý nghĩ này giống như là một quả bóng phình căng, không ngừng

đè ép thần kinh của Kỷ Chinh. Hắn một hồi nghiến răng nghiến lợi, một hồi
uể oải đầy mặt, Quý Chiêu thất thật là kỳ quái, nàng rẽ đề tài khác hỏi hắn,
"Vương gia, lần này ngài đi xa, có thu hoạch được cái gì không?"

Kỷ Chinh dừng lại, nhìn chằm chằm nàng, đáp: "Có, ta đi Liêu Đông."

Liêu Đông đối với Quý Chiêu mà nói là một nơi rất mẫn cảm, nàng

không nói tiếp.

"Biết ta là vì ai sao?" Hắn hỏi.

Quý Chiêu không dám trả lời. Nàng khó chịu quay mặt đi chỗ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.