BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 977

Thái hậu cũng không phải có nhiều ghét bỏ gì Quý Chiêu -- cái mà bà

ghét nhất ở Quý Chiêu chính là cái cô nương này khiến người ta không thể
nào ghét được, quả thật là quá ghét đi mà. Lúc này Quý Chiêu chủ động
thỉnh an với bà, tiếp lấy hoa đăng trong tay bà giúp bà cầm, còn cười hỏi ân
cần, Thái hậu nương nương cũng ngại ngùng tiếp tục trưng cái mặt than ra
nữa, mà cùng nàng nói vài câu.

Hai chân của Như Ý đều tê, Kỷ Hành liền thả nó xuống để tự nó đi

đường. Như Ý dùng tay trái nắm lấy Quý Chiêu, tay phải thì nắm Hoàng tổ
mẫu của nó, trực tiếp coi thường phụ hoàng, nó bước cái chân nhỏ chậm rì
rì mà đi. Kỷ Hành liền lâm thời nhận lấy trọng trách hộ giá. Hiện tại cũng
có thị vệ ẩn ở trong đám người, nhưng mà trước mắt đều người không là
người, đụng tới đụng lui, thị vệ cách khá xa không thể kịp bảo vệ.

Lời nói giữa nữ nhân và nữ nhân luôn vĩnh viễn nhiều hơn so với nữ

nhân và nam nhân, hơn nữa là giữa hai nữ nhân này còn có một đứa bé, vậy
thì càng có chuyện để mà nói. Thế là Kỷ Hành tản bộ một hồi, đột nhiên
phát hiện ba người kia chơi đùa thật sự khoái trá, hoàn toàn coi thường hắn.
Nhìn ba người quan trọng nhất trong cuộc đời mình vui vẻ hòa thuận,
người bị bỏ quên đi là hắn lại tỏ vẻ rất vui mừng.

Lúc Quý Chiêu mang Như Ý đi mua pháo hoa thì Thái hậu nương

nương rốt cuộc nhớ đến con trai của mình. Bà hỏi, "Ngày đại hôn của hai
đứa đã chọn xong chưa?"

Kỷ Hành đáp, "Còn chưa, A Chiêu muốn đi Liêu Đông tìm kiếm hài

cốt của Quý tiên sinh trước."

"Lại là đứa bé hiếu thuận. Nhưng mà loại chuyện này làm sao có cái

chuẩn được, các ngươi vẫn phải sớm xử lý đại hôn."

Kỷ Hành khẽ gật đầu, "Tổng yếu phải thử một lần trước đã."

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.