BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 155

những con thú hoang dã, phi nhân tính, không thể nói năng hay nhận thức.
Là những tên sát nhân nếu được thả lỏng tự do.

Những đứa trẻ nhiễm bệnh bị giết chết, trong lúc những đứa khác

trưởng thành và lại sinh con cái. Họ nghĩ họ an toàn, rằng họ đã thoát khỏi
lời nguyền, nhưng họ đã lầm. Một số con cái của những người sống sót lại
cũng biến đổi, và cháu chắt của họ, những đứa trẻ ra đời sau đó.

Torin nói tiếp:

- Nó tấn công một cách ngẫu nhiên. Đôi khi ba hay bốn đứa trẻ sẽ bị

biến dạng trong một thế hệ, đôi khi chỉ có hai. Nhưng luôn luôn có vài đứa
bị. Chưa bao giờ có thế hệ nào mà không có đứa trẻ nào bị biến dạng.

Vào những năm sau đó, gia tộc này tìm kiếm sự giúp đỡ của những nữ

tu và tu sĩ, khi sự phản bội của họ đã bị quên lãng và họ lại được sống tự do
giữa những người dân bình thường. Nhưng không pháp sư có thể gỡ bỏ lời
nguyền. Vì thế họ tiếp tục đấu tranh, chuyển từ nơi này tới nơi khác mỗi
khi bí mật tối tăm của họ bị phát hiện, sống càng xa các thị tộc khác càng
tốt, đôi khi giết những đứa trẻ biến thành thú vật của họ, đôi khi khác, như
ở đây, cho phép chúng sống, với hy vọng có thể một ngày nào đó chúng
biến đổi trở lại hay được một tu sĩ nhiều quyền năng chữa khỏi.

Torin lẩm bẩm, ánh mắt xa xôi:

- Đây không phải là sống. Chờ cho con cái của chúng tôi biến dạng.

Phải nuôi nấng những đứa đã mắc lời nguyền và đối đãi với chúng như
chúng hiện thời, nhớ tới chúng như chúng từng là. Tôi thà là giết những
con thú tội nghiệp này, nhưng...

Ông ta liếc nhìn Fand, người đang trừng mắt nhìn ông ta.

Fiachna cất tiếng hỏi, cảm nhận được sự nôn nóng của tôi, nói thay

cho tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.