BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 157

Torin đáp, đốt cháy tôi với cái nhìn trừng trừng của ông ta:

- Phải. Có lẽ cô ta chỉ định làm cho anh ta bị thương, nhưng cô ta đâm

quá sâu. Anh ta chết và cô ta bỏ trốn. Khi chúng tôi phát hiện ra thi thể của
anh ta, cô ta đã đi xa. Chúng tôi đuổi theo một thời gian, để phục thù cho
cái chết của Struan, nhưng mất dấu của cô ta sau vài ngày. Khi quay trở về,
chúng tôi cầu nguyện cho cô ta chết. Tôi hài lòng khi nghe thấy lời cầu
nguyện của chúng tôi đã được đáp lại.

Tôi lui lại, toan nguyền rủa ông ta vì đã nói một điều đê tiện như thế

nhưng Fiachna nắm lấy cánh tay trái của tôi và xiết mạnh, cảnh báo tôi nên
im lặng.

Torin nói một cách nặng nề:

- Dĩ nhiên giờ đây cô gái không phải là việc của chúng tôi. Cô ta là thị

tộc các người, không phải của chúng tôi, vì thế chúng tôi không thể nói với
các người phải làm gì với cô ta. Nhưng cô ta là một đứa trẻ bị nguyền rủa,
từ một dòng giống bị nguyền rủa, và là con của một kẻ sát nhân. Cô ta đang
ở lứa tuổi mà mặt trăng thường tung ra những bùa chú xấu xa của nó. Nếu
các người để cho cô ta sống, có nhiều cơ may cô ta sẽ biến thành một con
quái thú giống như Fintan. Nếu các người muốn có lời khuyên của tôi....

Goll nạt:

- Chúng tôi không cần.

Torin thừa nhận:

- Tùy ý các người. Nhưng khi trăng tròn, hãy cảnh giác với cô ta.

Ông ta rơi vào im lặng. Tôi thở hổn hển, khó nhọc, như thể tôi đang

chạy, nghĩ tới nét mặt mệt mỏi, nhân từ của mẹ tôi, cố hình dung ra cảnh
tưởng người giết cha tôi. Rồi tôi nhớ lại thằng bé - quái thú trong căn lều và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.