BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 181

Anh ta ho khan và nhìn Goll:

- Tôi không phải giải thích về mình với những gã như ông!

- Bình tĩnh - Vị tu sĩ nói khi cả hai bắt đầu tranh cãi thật sự - Nếu các

bạn không muốn đi với chúng tôi, tôi phải lên đường. Đêm đã ập xuống và
chúng tôi định xuất phát trước khi lũ yêu tấn công. Chúng thường đến đây,
những con yêu táo tợn hơn, để tìm kiếm những món bở hơn.

- Chúng tôi đã trì hoãn ông quá lâu rồi, đạo huynh - Drust nói, cúi

chào - Đi đi thôi, và cầu các thần linh phù hộ cho huynh.

- Xin cảm ơn, và cầu các thần linh phù hộ cho các bạn trên con đường

truy tìm của mình.

Vị tu sĩ nói. Ông ta cúi chào đáp lễ, gật đầu với số còn lại chúng tôi,

rồi đi về phía con thuyền. Hai sinh vật đang giữ dây cột thuyền tháo sợi
cuối cùng khi ông ta tới nơi. Vào lúc ông tới bờ biển, sợi dây đã được tháo
xong và con thuyền trôi xa khỏi đất liền. Vị tu sĩ dấn nhanh bước và phóng
lên boong thuyền, cất người bay qua không trung nhờ phép thuật. Ông ta
vẫy chào chúng tôi trước khi ngồi xuống và quay về phía mũi thuyền, lúc
này đang lao về phía mặt trời đang lặn như một mũi tên.

Chúng tôi quan sát khi con thuyền di chuyển xa dần, những cánh

buồm êm ả căng phồng, đón lấy một ngọn gió phép thuật. Con thuyền lao
về phía trước với tốc độ nhanh không thể tả, hầu như không để lại một lằn
nước nào, trong vòng vài phút đã trở thành một chấm nhỏ ở chân trời, rồi
biến mất, ít nhất là với cặp mắt của tôi.

Một sự im lặng kéo dài, trầm tư. Mọi cặp mắt dán vào mặt trời đang

mờ dần, lướt qua điểm nơi biển gặp gỡ bầu trời, cố căng mắt nhìn lần cuối
vào con thuyền và đoàn hành khách gồm những gã khổng lồ và các vị tiên.

Rồi Goll giũ bỏ tâm trạng bằng cách vỗ vào lưng Drust. Ông lè nhè:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.