BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 180

Dù sao thì ta sẽ làm gì ở đó với cuộc đời bất tử chứ? Chơi bóng gậy với
những người khổng lồ ư? - Ông quay lại và nháy mắt - Mười năm trước, có
lẽ. Nhưng ta có cảm giác giống như một thằng ngu nếu ta ra đi bây giờ. Và
nếu họ không tìm ra cái gì khác ngoài biển cả thì sao? Trước đây ta đã từng
đi trên những ngọn sóng đó, và chưa bao giờ muốn bệnh đến thế trong đời!

- Có người nào khác không? - Vị tu sĩ nhã nhặn hỏi. Ông ta vẫn nhìn

tôi, trán của ông ta hơi cau lại.

Lorcan thở dài mơ mộng:

- Tôi sẽ cho đi nhiều thứ để được đi săn trong những khu rừng thần

thoại của Tir na n'Og. Nhưng tôi không thể từ bỏ thị tộc của mình, không
cho tới khi lũ yêu đã bị đánh bại hay tôi nằm chết. Năm sau, nếu chúng tôi
thành công, tôi sẽ quay lại và xin một chỗ.

Goll vui vẻ thúc cùi chỏ vào người Connla:

- Còn cậu thì sao, nhà vua trẻ? Chúng ta biết cậu tự đắc thế nào. Ở Tir

na n'Og cậu sẽ giữ được vẻ đẹp của mình và không bao giờ già đi.

Connla cười nhạt:

- Từ bỏ chức vua ở đây để làm một nông dân ở đó sao? Tôi nghĩ là

không!

Goll lẩm bẩm:

- Giọng của cậu nghe có vẻ rất chắc chắn vẻ ngôi vua của mình. Cậu

có biết điều gì đó mà chúng ta không biết hay chăng?

Connla đỏ mặt:

- Dĩ nhiên là không. Tôi chỉ...ý tôi là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.