BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 212

Ông đứng lại trước một trong số các hình dáng và ngẩng nhìn nó đăm

đăm. Đưa tay ra, rồi hạ xuống, những ngón tay co giật.

- Ta nghe nói rằng khi Những Sinh Vật Cổ cuối cùng rời bỏ thế giới

này, mọi sự sống sẽ tàn lụi, mọi đất đai sẽ lún chìm, mọi sự vật sẽ biến
thành cát bụi và sẽ bị những cơn gió tàn bạo tràn qua thế giới cuốn đi.
Nhưng ta không tin điều đó. Ta nghĩ nếu họ đã tạo ra thế giới này và tất cả
mọi sinh vật của nó - đặc biệt là chúng ta - họ đã tạo nên chúng với tình
yêu. Có thể họ cũng tạo ra nhiều thế giới khác, và sau này sẽ tạo thêm
nhiều nữa, một chuỗi dài thế giới xuyên suốt vũ trụ. Họ sinh sản, giúp
chúng ta đi qua thời sơ sinh ấu trĩ, rồi đi tiếp, để lại chúng ta với những
công cụ của chính chúng ta, có thể sẽ quay lại trong tương lai xa xôi để
xem chúng ta sinh sống ra sao. Một ngày nào đó con cháu của chúng ta có
thể giống như họ - những bậc cha mẹ của thế giới và sự sống...

Ông dừng lại. Những lời nói của ông thật lạ lùng, tôi khó mà hiểu

được. Tôi chưa từng nghe bất kỳ người nào nói về những điều như thế
trước đó. Đầu tôi quay cuồng khi tôi cố nhìn vũ trụ như Drust hình dung ra
nó, lấm tấm những sinh thể vĩ đại hơn cả các thần linh.

Thế rồi một trong những hình dáng - hoặc tất cả bọn họ cùng một lúc -

cất tiếng:

- Vì Sao Các Con Tới Đây?

Giọng nói này là tất cả những giọng mà tôi từng nghe được. Những từ

vừa du dương như âm nhạc vừa đều đều. Vừa vang dội vừa dịu dàng. Đến
từ bên trong đầu tôi và khắp xung quanh. Ấm áp và an ủi. Không hề có ác
tâm hay đe dọa. Chỉ có sự tò mò mệt mỏi.

Drust cúi đầu đáp:

- Để tìm kiếm những câu trả lời. Con biết hỏi chúng, quấy rầy các vị là

một việc làm táo bạo khi các vị muốn được an bình, nhưng....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.