BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 213

- Có Những Thời Kỳ Khốn Khó - Giọng nói dừng lại - Bọn Yêu Tinh

Đã Băng Qua. Chúng Ta Đã Không Ý Thức Về Điều Đó. Nhưng Nó Không
Hề Bất Ngờ. Chúng Đã Luôn Luôn Là Một Mối Đe Dọa Và Sẽ Luôn Là
Thế. Trận Chiến Giữa Lũ Yêu Tinh Và Con Người Phải Tiếp Diễn Mãi
Mãi, Cho Tới Khi Chúng Đánh Bại Các Con .

- Hay chúng con đánh bại chúng - Drust nói, chứa chan hy vọng.

Giọng nói đáp:

- Không. Bọn Yêu Tinh Là Những Sinh Thể Của Phép Thuật Vẹn

Nguyên. Quyền Năng Của Chúng Vượt Xa Quyền Năng Của Con Người.
Đó Là Một Điều Mà Không Lực Lượng Nào Có Thể Thay Đổi Được.
Trong Quá Khứ Chúng Ta Đã Bảo Vệ Con Người Và Ngăn Chặn Các Cuộc
Xăm Lăng Của Lũ Yêu Tinh. Nhưng Chúng Ta Phải Ra Đi. Chúng Ta
Không Thể Ở Lại Và Đẩy Lùi Các Bầy Yêu Tinh Vô Hạn Định.

- Những các vị có thể giúp chúng con ngăn cản cuộc tấn công hiện tại

- Drust rên lên, giọng đầy nỗi tuyệt vọng. Ông ngẩng lên và đôi mắt ông đỏ
hoe. Tôi nhận ra ông đang khóc - Các vị có thể chỉ cho con vị trí của lối
vào đường hầm. Các vị có thể chỉ cho con cách đóng nó lại.

Một khoảnh khắc im lặng khác. Rồi giọng nói vang lên:

- Thời Của Chúng Ta Ở Đây Hầu Như Chấm Dứt Rồi. Nhưng Trong

Lúc Chúng Ta Còn Ở Lại, Chúng Ta Sẽ Hỗ Trợ, Như Chúng Ta Đã Luôn
Làm Thế.

Một trong các hình dáng thu nhỏ lại và biến đổi màu, trở thành màu

lục, nâu, xám, xanh dương. Nó khoác lấy hình thức của đất đai, chỉ có điều
nhỏ hơn nhiều so với đất đai thật sự. Tôi chưa từng nhìn thấy một trong
những thứ này trước đó nhưng tôi biết nó là gì. Tôi lẩm bẩm:

- Một tấm bản đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.