BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 224

- Phải.

Drust lặng lẽ cười với vẻ mặt ảm đạm:

- Có lần một vị sư phụ của ta bảo rằng những tu sĩ chúng ta không biết

gì về những người bình thường, rằng chúng ta đã bị tách rời khỏi họ quá
lâu, chúng ta không còn hiểu được họ nữa. Ta không đồng ý, nhưng giờ ta
thấy ông ấy khôn ngoan hơn ta. Cách suy nghĩ của cô trái ngược với cách
suy nghĩ của chúng ta. Không tu sĩ nào vứt đi mạng sống của mình để cứu
những người khác. Một số tự hy sinh khi họ tin việc đó sẽ đưa tới một
quyền năng cao hơn ở Thế giới Khác. Nhưng ta chưa biết người nào tự đề
nghị hy sinh mình như cô.

Tôi nói với ông:

- Vậy thì họ là lũ ngu xuẩn. Một người đơn độc chẳng là gì cả. Chỉ có

thị tộc mới quan trọng.

Drust lại lắc đầu:

- Thật khác biệt - Ông lẩm bẩm, rồi nhìn tôi với một vẻ kính trọng mới

mẻ - Tốt lắm, Bec. Cuộc truy tìm của chúng ta vẫn tiếp tục, dù ta tin nó thật
xui xẻo và chúng ta sẽ không tới chỗ đường hầm kịp lúc. Nhưng nếu chúng
ta thực hiện, cô biết phải làm gì chứ?

- Biết.

- Cô có chấp nhận sự dẫn dắt của ta, làm theo những mệnh lệnh của ta,

để cho ta giết cô?

Một giây lát im lặng. Rồi tôi đáp, dịu dàng nhưng dứt khoát:

- Có.

Drust mỉm cười mệt mỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.