BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 266

Tôi lăn mạnh xuống đất. Quờ quạng đứng lên, cố hắng giọng để niệm một
câu thần chú, để lôi ít nhất một con yêu ngã xống với tôi trước khi...

Tôi dừng lại. Tôi đang ở trong cái đường hầm thắt lại như bộ ruột.

Drust đứng cạnh tôi. Lũ yêu đang ở miệng đường hầm, tru tréo, cố vồ lấy
chúng tôi, phóng ra tất cả mọi sức mạnh và cơn cuồng nộ của chúng, nhưng
không xâm nhập được. Không thể vượt qua cái rào chắn vô hình phân cách
Drust và tôi khỏi chúng.

- Một khởi đầu tích cực.

Vị tu sĩ nói. Ông mỉm cười nhanh, rồi khép hờ mắt lại, đi xuôi theo

đường hầm, đọc lầm rầm những từ của câu thần chú tiếp theo.

Tôi cười như điên dại và nhăn mặt trêu lũ yêu giận dữ tấn công.

Nhưng rồi tôi nhớ lại cái chết của những người bạn thân thiết và niềm vui
điên dại của tôi lụi tắt. Tôi tìm kiếm thi thể của Goll và Lorcan nhưng
không thể nhìn xuyên qua những con yêu đang bu kín quanh miệng đường
hầm. Cũng không có dấu hiệu gì của Bran, nhưng tôi chắc là nó an toàn -
dù đần độn như thế, nó sống một cuộc đời vui thú. Tôi nghĩ không có bất
kỳ con yêu nào trong số này có thể làm hại nó.

Tôi thở một hơi dài nặng trĩu và chùi nước mắt, suy nghĩ về Goll và

Lorcan, tất cả những quãng thời gian tốt đẹp và những cuộc mạo hiểm
chúng tôi đã sẻ chia. Sau đó, gạt những ý nghĩ mềm yếu lại sau lưng, tôi
cắn răng quay lưng khỏi đám yêu tinh hỗn loạn và cất bước đi theo Drust,
chuẩn bị tinh thần cho một cái chết nhanh chóng, thắng lợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.