BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 132

điểm cao 203 bây giờ nó ở hướng nào nhỉ? Mà đội hình đại đội của Minh
Việt ém ở đâu mới được chứ? Họ đã phát triển qua cửa mở và tràn lên
chiếm lĩnh điểm cao rồi chăng? Thế thì phải còn các thê đội dự bị, rồi các
đại đội vào làm nhiệm vụ giữ điểm cao nữa chứ? Trước khi vào trận Minh
Việt đã được phổ biến như thế cơ mà. Tại sao anh lại không gặp được ai thế
này? Bỗng đạn tiểu liên rồi đại liên ở đâu đó cứ nhằm trước mặt Minh Việt
mà xối xả tuôn xuống. Minh Việt vội lăn theo sườn dốc, lợi dụng địa hình
địa vật tránh đạn, đến khi thấy đạn không bắn về phía mình nữa thì nằm im,
nghe ngóng. Và lúc này Minh Việt mới nhận ra một bên chân của mình mỗi
khi cử động lại nhói nhói đau. Anh sờ xuống đùi trái và hoảng hốt khi biết
là mình đã bị thương. Máu rỉ ra ướt đầm bàn tay. Phải tìm đồng đội ngay
không sẽ rất nguy. Minh Việt lùi lại phía sau, cứ thế lựa theo độ dốc mà
trườn xuống thấp dần. Nhưng anh lại thấy tiếng tiểu liên của địch nổ ba bề
tứ phía. Nghĩa là xung quanh Minh Việt đâu cũng có địch cả. Có vẻ như
Minh Việt đã lọt vào giữa trận địa phòng ngự của địch, còn quân ta thì chưa
đánh lên tới đây. Thế này thì gay to rồi. Cái đùi phải của Minh Việt bắt đầu
tê đi. Một bên chân của Minh Việt đang mất dần cảm giác. Anh không còn
đứng lên mà đi hay chạy một cách bình thường được nữa. Minh Việt trườn
cật lực. Cái hướng Minh Việt trườn tới có vẻ như không có địch. Thế là anh
lom khom bò rồi nhổm dậy tấp tểnh chạy. Tiếng súng có vẻ đã ở lại đằng
sau khá xa. Minh Việt lần cuốn băng cá nhân trong bao đạn, dùng răng xé
tung ra, rồi cứ thế quấn vòng quanh đùi. Mọi thứ xung quanh tối đen. Cảm
thấy là vết thương đã được cầm máu, Minh Việt lại tấp tểnh chúi đầu lao về
phía trước. Minh Việt nhận thấy trước mặt có một dải gì đó mờ mờ, đen
đen. Lúc đầu anh nghĩ đó là một dải núi, nhưng đến gần Minh Việt lại nhận
ra đó là một rừng cây. Minh Việt thoáng mừng rỡ vì trước khi vào trận đánh
đơn vị của anh cũng tập kết trong một rừng cây. Chắc chắn anh sẽ gặp lại
đồng đội trong rừng cây kia. Như có thêm niềm phấn khích, Minh Việt cố
sức lao về phía trước. Nhưng vào đến rừng cây rồi Minh Việt mới thấy đây
không phải là khu rừng mà đơn vị anh đã trú ẩn trước giờ nổ súng. Cây ở
đây cao hơn, lại được trồng theo hàng lối thẳng tắp, đánh lô đánh luống
đàng hoàng. Càng đi sâu vào Minh Việt càng không tìm thấy lối ra vì trăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.