BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 139

Chương 9

M

inh Việt quyết định quay trở về An Lạc sau hai mươi ba năm xa

cách.

Thực ra trong hai mươi ba năm đó Minh Việt cũng đã đôi ba lần về An

Lạc nhưng chỉ là về chơi, thăm bà, bố, mợ và các em. Còn lần này, Minh
Việt về hẳn. Về cùng với một đứa con gái lên mười.

Đón Minh Việt ở Ga Hà Nội là thằng Đình và một cậu thanh niên

ngoài hai mươi tuổi.

Đình tự lái xe ô-tô đưa mọi người về An Lạc.
Đình trước theo nghề công an, nhưng rồi chuyển ngành sang làm giám

đốc một công ty thương mại của thành phố. Điều này Minh Việt đã biết.

Thời sinh viên, Đình luôn khát khao có được một chỗ ngồi trên chiếc

xe buýt chạy đường dài. Chưa bao giờ Đình có đủ tiền để mua một chiếc vé
về quê vào những dịp nghỉ hè hay nghỉ tết. Mà thời ấy chuyến xe nào cũng
là chuyến xe bão táp, chuyến tàu nào cũng là chuyến tàu giông gió. Thân
kiếp của một thằng sinh viên nghèo thường phải nhảy tàu nhảy xe như Đình
ngày ấy thật khốn nạn. Sau này Đình vẫn thường tổng kết rằng: trên đời sợ
nhất là đi xe thời bao cấp! Điều này Minh Việt cũng biết.

Bây giờ một mình một xe, tự lái lấy, đường trải nhựa êm ru, chắc Đình

đã thỏa nguyện khát vọng thời trai trẻ?

- Nhà em không chịu được xe lạnh. Cứ ngồi lên năm phút là say bác

Việt ạ. Con nhỏ nhà bác có chịu được xe không? - Xe ra khỏi thành phố rồi,
Đình mới quay sang trò chuyện với Minh Việt.

- Đây cũng là lần đầu tiên cháu đi xa. Mấy ngày đi tàu không thấy

cháu bị sao cả. Chắc chịu được. Bố, mợ vẫn khỏe chứ chú?

- Khỏe! Sau khi nhận được thư bác, bà cứ giục bọn em phải thúc anh

về. Bà bảo về ngoài này mấy anh em quấn túm lấy nhau chứ bác ở trong ấy
có một mình, lại ốm đau bệnh tật thế, ở làm gì? Thế bác giải quyết xong hết
chưa? Nhà bán rồi chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.