BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 140

- Bán rồi. Đúng là chẳng còn gì lưu luyến với cái đất ấy, chỉ thương

con Ly không chịu được khí hậu ngoài Bắc thôi.

- Ôi dào! Rồi quen tất.
- Vợ chồng cái Ánh thế nào?
- Bình thường. Anh ấy còn công tác. Chị ấy nghỉ hưu rồi.
- Còn cái Vân?
- Chuyện cái Vân và thằng Đức thì buồn lắm. Thư thả rồi bác tìm hiểu.
- Thế bây giờ ai ở với bố, mợ?
- Thằng út đây.
Thì ra cậu thanh niên nãy giờ vẫn ngồi yên lặng bên Minh Việt là cậu

út Đạo. Nó ra đời vào đúng ngày Minh Việt lên đường vào chiến trường.
Mấy lần Minh Việt ra Bắc sau này nó còn rất nhỏ. Bây giờ thì nó đã là một
chàng trai rồi. Lúc ở ga tàu Minh Việt thấy nó mặc áo ký giả, tóc nhuộm
màu râu ngô, tai cắm ống phôn, miệng nhai kẹo cao su lại tưởng là nhân
viên lái xe của Đình. Ai ngờ cái thằng nhỏ gầy nhách ngày nào bây giờ lại
trổ mã thời thượng thế này!

- Anh còn nhớ lá thư em gửi cho anh cách đây mười ba năm không? -

Thằng Đạo gỡ phôn ở tai nghe ra, quay sang hỏi Minh Việt.

- Còn. Thư xin cá khô.
- Ngày ấy anh có khen là em viết thư hay, câu chữ gãy gọn dù mới chỉ

học lớp bốn. Thế mà bây giờ câu chữ là cái nghiệp của em rồi đấy.

- Vậy hả? Tức chú là nhà báo? Sao bữa trước nghe nói chú học ngoại

ngữ cơ mà?

- Em viết mấy cái truyện ngắn, được giải của báo Trẻ, ra trường họ xin

em luôn. Bây giờ em là trưởng đại diện của báo Trẻ ở các tỉnh miền duyên
hải.

- Nghề nghiệp của chú ấy như thế là cũng được, bác Việt ạ - Đình tiếp

tục tham gia vào chuyện của hai người - Chỉ có điều thằng này nó không
hợp với ông nhà mình. Em về lần nào cũng thấy ông phàn nàn về nó.

Sau này Minh Việt có dịp hiểu kỹ hơn về Đạo. Tạm thời hai bố con

Minh Việt ở cùng phòng với Đạo. Vẫn là ngôi nhà cũ ở đường Tứ Phủ
nhưng bố mợ xây lên hai tầng. Tầng một bà và bố, mợ ở. Tầng hai dành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.