BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 159

đó là những kiếp người sinh ra đã gặp phải sự trớ trêu rồi đấy ư? Vậy thì
mỉa mai sự trớ trêu làm gì?

Sau khi tham khảo ý kiến bố và mợ, Minh Việt quyết định đến làm ở

cửa hàng Kẻ vẽ - trang trí của Tịnh. Công việc không có gì khó lắm. Chất
liệu trang trí bây giờ rất phong phú. Các loại nhựa, giấy màu và các vật liệu
trang trí khác rất sẵn. Các kiểu chữ, kích cỡ chữ đều được làm bằng máy vi
tính. Những việc đó Tịnh giao cho đám nhân viên làm. Minh Việt làm cùng
với họ. Còn Tịnh chỉ làm những tranh áp phích cổ động hoặc những tấm
panô quảng cáo lớn. Ngoài ra Tịnh còn dành thời gian để vẽ tranh nghệ
thuật. Tịnh đang có ý định mở triển lãm lần thứ hai. Tịnh không lấy vợ. Đôi
ba lần Tịnh mời Minh Việt vào phòng riêng xem những bức tranh của mình
nhưng Minh Việt không hiểu lắm về hội họa, cũng chỉ gật đầu lấy lệ.

- Tao còn hai bức cực kỳ tâm đắc, nhưng không treo ở đây. Khi Tân

Tây đen còn sống, hắn đã từng trả tao hai mươi triệu một bức.

- Thế bây giờ nó đâu rồi? - Minh Việt tò mò.
- Tao cho Hoài mượn treo tạm ở phòng ngủ của nàng.
- Tao muốn xem nó có được không?
- Được, khi nào có dịp. Mày sẽ rúng động tâm can. Tao tin chắc thế.
Chiều chiều, từ chỗ cửa hàng của Tịnh về, Minh Việt thường qua

trường đón con. Nhiều lần Minh Việt phải ra chỗ bãi cỏ sau trường để tìm
con bé. Không hiểu sao con bé rất ít nói, nó thích đọc sách và có vẻ rất mê
nghề ký giả của chú Đạo. Nó là một đứa bé sống nội tâm, và thân phận của
nó sẽ là cả một bí ẩn tế nhị đối với trí óc non nớt của chính nó. Minh Việt
rất sợ nó buồn. Mà nhất định là nó sẽ buồn khi hiểu ra vì sao nó lại có mặt
trên cuộc đời này và bố nó, mẹ nó là ai? Nếu bố nó là một giọt buồn rớt
xuống cuộc đời này thì nó chẳng qua cũng chỉ là một giọt buồn phiên bản
mà thôi. Đằng sau trường học của con bé có một đám cỏ hiếm hoi sót lại
giữa thời buổi đâu cũng thấy xây dựng. Đám đất ấy theo quy hoạch của thị
trấn sẽ là một khu công viên. Nhưng thị trấn chưa có tiền xây dựng nên nó
vẫn là một đám đất bỏ hoang, cỏ mọc lút lối đi. Con Ly thường ra bãi cỏ đó
ngồi ngước nhìn trời mây, xung quanh nó là đám hoa cỏ vương vãi và
những con thuyền giấy do chính tay nó gấp trong lúc đợi bố. Đôi lần Minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.