BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 3

Vào Chuyện

K

hi tôi chào đời thì cái mà tôi cảm nhận được đầu tiên là mùi cháo

lòng.

Buồng mẹ tôi nằm chờ đẻ nối liền với một chái bếp lợp giấy dầu.

Trong bếp nồi cháo lòng sôi lục bục, bắn những tia bột dính như keo lên
nắp vung mở hé. Mùi cháo lòng ngậy quá chừng! Lúc đầu tôi hớn hở hít lấy
hít để. Thế rồi một cảm giác ngơn ngớn chạy dọc người tôi (tất nhiên vẫn
trong tư thế nằm co) khiến tôi buồn nôn. Nhưng mà tôi không nôn được.
Miệng tôi lúc ấy lòng thòng rất nhiều thứ dây dợ, dạ dày của tôi chỉ quen
tiếp nhận, chưa bao giờ biết phản ứng ngược lại, vì thế tôi muốn khóc
nhưng cũng không khóc được. Rồi tôi lại ngửi thấy mùi thơm thơm của thứ
lục diệp đang ải dần trước sức nóng của chiếc nồi gang. Ấy là lúc bà tôi cho
hành, rau răm, mùi tàu vào nồi cháo. Mùi thơm này nhanh chóng trở nên
khó chịu vì mỗi lúc một ngai ngái, nồng nồng khiến tôi ngạt thở. Thế rồi
một mùi tanh khủng khiếp lại ập vào mũi tôi. Ấy là lúc bà tôi đang lấy tay
vét vét những vụn tiết, vụn mỡ, vụn rau bám trên thành chậu, những thứ
còn sót lại sau khi dồi lòng. Cũng còn phải đến hơn một vốc tay. Nghiêng
chậu, lại còn tới hơn một bát nước tiết nữa. Bà tôi úp cái chậu vào nồi tiết
đang bốc khói, đập “cành cạch” lên thành nồi cho mọi thứ rơi vào khoảng
mờ mịt của hơi nước. Lẳng cái chậu vào góc bếp, bà với lấy cái đũa cả to
ngoáy nồi cháo theo chiều vun từ ngoài vào trong. Có vẻ như đã bằng lòng
với nồi cháo cho buổi hàng của mình, bà nhặt hai mẩu rơm bện, gồng mình
bê nồi cháo đặt sang một bên bếp. Bị giảm nhiệt, lập tức nồi cháo sôi nhỏ
lại. Bà đi vào buồng mẹ đang nằm.

- Vẫn đau hả?
- Dạ...
- Bà Kim không ngồi trực được, về rồi. Mà cũng mấy ngày rồi còn gì.

Chửa trâu rồi con ơi. Bước sang tháng ba tới cả chục ngày mà vẫn thế này
thì tao cũng đến chịu. Thằng bố nó ở đâu, réo cho nó về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.