BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 85

“tuyên bố chiến tranh”, căm lắm, cũng chỉ chờ có dịp là kéo sang đánh úp.
Hai bên cứ ở thế giằng co nhau như thế, cũng chạm chán vài lần, có sứt đầu
mẻ trán nhưng không nghiêm trọng lắm. Cả hai đều đã lắm được thực lực
của nhau. Thủ lĩnh của bọn bên sông là Thức cụt. Thằng ấy có biệt danh thế
là vì trong một lần đi bắt cua chẳng may lia thuổng phải ngón chân cái nên
bàn chân bên phải của nó chỉ còn bốn ngón. Còn thủ lĩnh của đám trẻ thị
trấn là Sinh hạt mít. Sinh tuyên bố xanh rờn rằng: “Khi nào bố tao về tao sẽ
xách súng sang bắn nát óc thằng Thức cụt”. Bố nó có súng lục giắt ở trước
bụng. Nhưng biết đến bao giờ bố nó mới về? Nó chỉ biết bố qua lời kể của
mẹ. Hồi bố nó đi, nó còn bé tí. Thỉnh thoảng nó vẫn chỉ vào một chú bộ đội
nào đó ngang qua đường và bảo: “Chú ấy ở chỗ bố tao đấy!”. Minh Việt
vẫn tin thế. Và đám trẻ phố Tứ Phủ cũng tin thế. Nhưng bây giờ bố nó chưa
về nên hai bên tạm chọn nhịp cầu ở giữa sông làm “biên giới”. Bên nào
cũng muốn vượt biên giới nhiều hơn để chứng tỏ mình mạnh. Hôm cái Lý
đứng gác cầu, bọn bên sông lại mò sang. Cái Lý vội chạy về gọi Minh Việt.
Minh Việt chạy đi tập hợp bọn trẻ phố Tứ Phủ. Đến nhà thằng Sinh thì nó
đang nằm trên giường. Nó đang ốm. Nó bị sốt cao đã ba ngày hôm nay rồi.
Nhưng khi thấy Minh Việt vào báo bọn bên sông mò sang, nó liền bật dậy,
rút cây gậy ở dưới gầm giường, cùng cả bọn kéo nhau lên cầu Lãng Tiên.
Hai bên chạm nhau và gậy gộc cứ thế phang loạn xạ. Lúc đầu tương đối
cân sức. Nhưng rồi đám trẻ thị trấn vỡ trận, bị lùa chạy như vịt. Sinh mải
đánh quá nên quay ra không còn đường chạy nữa, bị vây chặt, cuối cùng
đành chịu để bọn bên sông bắt. Bọn bên sông lôi Sinh về mố cầu bên phía
Lãng Tiên. Chúng trói Sinh vào một cây cột bê tông được dùng trong
những đợt chặn thủy còn sót lại, nước ngập đến nửa người. Mấy lần Minh
Việt kéo bọn trẻ thị trấn sang đánh giải cứu cho Sinh mà không được. Cả
buổi chiều hôm đó Sinh bị trói dưới chân cầu, bên cây cột bê tông, giữa
đám cói ngập nước. Bọn bên sông hả hê sung sướng, còn đám trẻ thị trấn
thì không biết làm cách nào để cứu thủ lĩnh của mình? Mãi sau Minh Việt
mới nhớ ra cậu Chột. Phải rồi, chỉ có cậu Chột mới là vị cứu tinh vào lúc
này. Minh Việt chạy xuống bãi than nhưng than đã hết, không còn ai ở đó
cả. Minh Việt lại chạy về Xóm Đáy. Cậu Chột đang ngủ, thấy Minh Việt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.