BẾN HẸN - Trang 123

cao hơn đầu cô. Anh nói tiếp: - Đây là cách chúng làm dấu mốc phân ranh
lãnh thổ của chúng. Cho nên cô đừng đi đâu xa hơn nữa.

- Tôi sẽ không đi nữa. - Lời hứa chân thành. Cô không muốn anh phải

nhắc lại lời cảnh giác. Cô nhìn chiếc máy bay, thấy Noah đang làm gì nơi
máy. - Máy bay hư như thế nào?

- Chúng tôi đã tìm ra được chỗ hỏng.

- Có sửa lại được không? - Họ ở nơi vắng vẻ, xa xôi khuất tịch. Shannon

mong sao họ có thể chữa được máy bay.

- Bố tôi có thể sửa được các thứ, nhưng phải mất một thời gian, - Cody

đáp. - Vì thế mà tôi đi tìm cô. Tôi định nhờ cô nhóm bếp lò và nấu một ít
thức ăn cho chúng ta.

- Được, - cô bằng lòng. - Bột mì có, đường có, bột sữa có... có thiếu gì

nữa đâu? Nhưng xin báo cho anh biết: Tôi không biết nấu nướng. Tôi
không rành. Nhưng tôi sẽ cố gắng.

Anh cười thông cảm.

- Chúng tôi không kén cá chọn canh đâu. Vả lại, bố tôi và tôi đều lấm lem

dầu máy, nên tôi phải đề nghị nhờ cô. Cô xem trong kho thử có gì, nhưng
cẩn thận khi leo lên thang.

Cô từ từ leo lên từng nấc một, lòng nôn nóng muốn xem chủ nhà để lại

cái gì trong kho. Có bánh bích qui thì tuyệt, cô nghĩ. Ở nơi hoang dã mà đòi
hỏi bách bích qui bọc sôcôla có quá lắm không nhỉ? Rõ ràng là quá lắm.
Nhà kho có chứa nhiều thứ có giá trị nhưng không có bánh bích quy. Ngoài
gạo, đậu, hạt dầu thay bơ, bột trứng, rau quả và thịt bò khô, Shannon còn
tìm thấy bao để ngủ, ủng dài, bít tất dày, găng tay và đèn cầy. Không có cà
phê, nhưng cô tìm thấy một lon trà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.