BẾN HẸN - Trang 93

đuôi: "Xem như mất tích... Phi công phụ trong chuyến bay... bà con... mất
tích... xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi... "

- Chìa khoá phòng của cô đâu rồi, Shannon? - Cody hỏi, cô nghe giọng

anh như từ chốn xa xôi nào vọng lại. - Cô có đấy không?

Cô nghe anh hỏi, nhưng lóng ngóng khi tìm cách mở nắp cái xách đeo vai

vì thiếu bình tĩnh. Cody tuột quai xách ra khỏi vai cô, đưa cái ví cho ai đấy,
cánh tay anh cứ để sau lưng cô.

- Maggie, nhờ chị tìm chìa khoá giúp cô ấy, - anh nói.

Cô thẫn thờ ý thức được cánh cửa mở tung ra. Cô nửa đi, nửa được dìu

vào phòng. Hình ảnh chiếc máy bay bay vào mây và không xuất hiện trở
lại, biến mất trong bầu trời mênh mông của Alaska, nhảy múa trong óc cô.
Cô nhắm mắt, cố xua đuổi hình ảnh ấy đi.

Khi mở mắt ra lại, cô chỉ thấy khuôn mặt có đôi vai khoẻ mạnh của anh.

Cặp mắt xanh đỏ au vì nước mắt ứa ra, nhưng không chảy xuống. Mặt anh
u sầu, mang dấu ấn của sự đầu hàng.

- Khi Wade nói cho tôi biết, tôi thấy anh không ngạc nhiên chút nào. -

Giọng cô khàn khàn, nhưng đầu óc đã sáng suốt, không còn rối rắm nữa. -
Anh đã biết... hay đã đoán được trước khi anh ấy nói cho tôi biết?

- Phải, - Cody xác nhận.

- Bao lâu? Anh biết trước bao lâu? - Cô cảm thấy bị anh lừa dối, người

mà cô đặt hết tin tưởng vào.

- Tôi biết hồi chiều này, mới cách đây vài phút, khi tôi thấy Wade đợi

chúng ta ở hành lang. Đêm qua tôi đã nghi, sau khi nói chuyện với Wade. -
Anh nhấn mạnh động từ bổ nghĩa, - sau khi nói chuyện với cô, Wade nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.