BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 100

lợi của anh ta, hoặc đơn giản chỉ là John dị ứng với loại kính cứng dùng
nhiều lần), thu nhập của anh ta khá cao (xà phòng, sữa tắm, dầu gội đều
thuộc loại đắt tiền).

Tôi cảm thấy một sự gắn bó đến kỳ lạ.

Ngồi trong toilet, tôi cố trấn tĩnh. Lavabo bằng sứ mát lạnh phần nào

khiến tôi dễ chịu, ít ra thì cũng là cái gì quen thuộc. Luke. Mạch máu trong
người tôi đang đập nhanh hơn, tim đập thình thình trong ngực. Dường như
tôi có thể thấy điều đó. Tôi lập một kế hoạch Và kế hoạch là đây: sau khi ra
khỏi nhà tắm, tôi sẽ ngồi trên trường kỷ và tránh xa cái giường ra. Chúng
tôi vẫn có thể là bạn cơ mà. Chúng tôi vẫn có thể nói chuyện với nhau, cười
đùa, và sau đó tôi có thể lịch sự nói chúc ngủ ngon và quay về phòng của
tôi.

Một mình.

Tôi luyện tập cho lúc ra về. “Rất vui được nói chuyện với anh, nhưng tôi

phải đi rồi.” Vui vẻ và ngắn gọn thôi. Tôi phải giữ nguyên quyết tâm đó
trong thời gian đi từ trong phòng ra đến cửa. “Cảm ơn vì mấy chai rượu,
nhưng tốt nhất là tôi nên đi.” Không, tốt nhất là không nên ám chỉ điều gì
mang tính gợi tình như vậy. “Nếu mọi thứ không diễn ra như vừa rồi thì tốt
quá, nhưng chuyện gì đến cũng đến rồi, tốt nhất tôi nên rời khỏi đây. Chúc
ngủ ngon.” Nghe có vẻ luyến tiếc quá. “Uhm, hẹn anh khi khác và ở một
nơi khác nhé. Giờ tôi phải rời khỏi đây thôi.” Nghe điện ảnh quá. Rắc rối
thật. Khi tôi đang lùng bùng với đống lời thoại thì John gọi vào:

“Em đang nói gì thế, Connie? Tôi không nghe rõ gì cả.”

“À, không có gì đâu.” Tôi làm công tác vệ sinh rồi nhanh chóng quay trở

ra phòng ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.