BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 258

Anh ta thật đáng chết!

Tôi hững hờ tiếp tục liếc qua cột thông tin việc làm.

Chết tiệt!

Chuông điện thoại kêu và phá vỡ nốt sự cố gắng uể oải của tôi khi cố

mang đến cho cuộc sống chút mục đích.

“Greenie đó hả?”

VÂNGGGG!

Thật không dễ dàng có được một cuộc hẹn khi cả hai đều rảnh rỗi. Công

việc trở nên bận rộn sau lễ Giáng Sinh, đặc biệt là với John. Vì vậy mà khi
chúng tôi gặp nhau vào cuối tháng Một, dù tôi muốn cho anh ta một bài học
vì đã không gọi điện, tôi vẫn mãi không thể làm được điều đó. Đó quả là
một buổi tối tuyệt diệu đến nỗi tôi không muốn làm hỏng mọi thứ bằng việc
cằn nhằn anh ta. Đúng sáu giờ ba mươi, John bước vào văn phòng nơi tôi
làm việc, tiến thẳng đến chiếc bàn và hôn tôi.

“Em trông gợi tình làm sao.”

Tôi cảm thấy hồi hộp. Anh ta đã đến đúng giờ. John đến mà không mang

theo túi đồ nào cả, vậy có nghĩa là anh không có quà Giáng sinh cho tôi.
Nhưng có hay không cũng không còn quan trọng nữa. Tôi đẩy món quà mà
mình chuẩn bị cho anh ta ra xa xuống dưới đống giấy tờ trên bàn làm việc.
Tôi đã tìm thấy bản in đầu tiên tập thơ của Kipling bao gồm cả bài “Nếu”.
Nhưng tôi không muốn tặng nó cho anh lúc này. Anh ta chắc sẽ rất ngại.
Được gặp anh như là một món quà rồi. Tất cả nỗi đau, buồn tủi của lễ
Giáng sinh như được cuốn đi. Và cả những lần tôi đau đớn khi mỗi dòng tin
nhắn nhận được lại không phải của anh cũng dần chìm vào quên lãng. Việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.