BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 265

“Anh đã đọc nhiều sách rồi Greenie ạ và anh hiểu rõ về sự phủ nhận.

Anh không thể như vậy đâu. Thế thì chán chết”. Anh ta dừng một hồi lâu.

“Nếu như em muốn biết thì sự thật em chính là người gần gũi nhất với

anh. Khi ở Paris anh đã vô cùng hạnh phúc. Nhưng ơn Chúa, em đã kết
hôn.” Anh ta lại dừng một lần nữa, uống hết chỗ bia, đi ra quầy bar gọi
thêm rồi tiếp tục: “Thế em thì sao, Greenie? Người gần gũi nhất đối với em
là ai?”

“Em chân thành với anh hơn bất cứ ai trên thế giới này.” Tôi nói. Điều

đó nghe có phần to tát. Đúng. Tôi đã uống hết một chai champagne, vài cốc
bia và những điều tôi vừa nói có vẻ như là sự thật. Tôi không có thời gian
để nói chuyện phiếm. Tôi muốn có một cuộc nói chuyện thẳng thắn và
đáng tin cậy.

“Toàn bộ thế giới này sao? Hãy thử tưởng tượng mà xem.” Anh ta chẳng

có lí do nào để nghi ngờ tôi cả. Lời thú nhận đó đã thúc giục anh cân nhắc
mức độ thành thật của anh đối với tôi.

“Chúa ơi, Greenie. Anh cũng cảm nhận giống em.” John trông hơi ngạc

nhiên và chút sợ hãi như thể bị ép buộc phải chân thành với tôi. Anh luôn
nghĩ người khác phải đối xử tử tế với anh nhưng không bao giờ cho rằng
mình cần đáp trả.

“Anh không hiểu tại sao anh thấy dễ dàng nói chuyện với em hơn là với

Andrea?”

“Lucy nghĩ rằng anh là một gã què quặt về cảm xúc.”

Tôi run rẩy tỉnh dậy vì chiếc chăn bông đã trườn xuống khỏi giường.

Gần như ngay lập tức tôi cảm nhận được cơ thể ấm nóng của anh đang nằm
cạnh tôi. Tôi mỉm cười thu mình lại gần anh. Anh vẫn ngủ rúc vào tôi với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.