BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 340

“Luke, em yêu anh.” Tôi yêu anh ấy nhiều đến nỗi điều đó khiến tôi sợ

hãi. Anh gật đầu.

“Em có chuyện gì à?” Rõ ràng Luke đủ sâu sắc cho một buổi tối như thế

này.

“Không.” Tôi không biết phải nói thế nào, vì vậy tôi tỏ ra thật rộng

lượng như bình thường. “Em muốn hai ta cùng đồng ý một việc.” Tôi uống
nốt chút rượu còn lại trong ly. “Em muốn hai ta cùng đồng ý rằng nếu như
ta lỡ khiến nhau không vui thì hãy để nó diễn ra trong một ngày thôi nhé.
Chúng ta không nên dày vò nhau.”

Phản ứng của Luke khiến tôi ngạc nhiên. “Ôi không,” anh nói, trông vô

cùng hốt hoảng, “không được. Anh phải tìm hiểu lý do tại sao anh khiến em
buồn hay không còn mang lại niềm vui cho em nữa và anh sẽ phải sửa chữa
lỗi lầm ấy.”

Tôi sững sờ khi thấy được sự ân cần, độ lượng của anh.

“Connie này, anh sẽ không bao giờ để em tuột khỏi vòng tay anh.” Anh

nắm tay tôi thật chặt như thể anh nghĩ rằng tôi sẽ bỏ chạy ngay lúc đó. Điều
đó cũng không khác so với sự thật là mấy vì tôi biết mình muốn được như
bây giờ. Tôi muốn nắm tay người đàn ông này và là vợ của anh.

Sau đó một lúc lâu chúng tôi mới đi ngủ và tôi đã bị đánh thức bởi âm

thanh phát ra từ chiếc máy fax dưới nhà. Luke cũng cựa mình. Thật lạ khi
chiếc máy fax lại hoạt động giữa đêm thế này nhưng không phải là chưa
từng xảy ra. Tôi quay mình và đúng khi định rúc đầu vào gối thì tôi nhận
thấy Luke ngồi dậy.

“Mấy giờ rồi anh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.