BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 73

Tối đó, tớ thấy lo lắng hơn bao giờ hết. Tớ đã đọc đi đọc lại
chương viết về ấp trứng ít nhất là bốn lần, nhưng vẫn băn
khoăn không biết nên bắt đầu từ đâu. Tớ đào đâu ra bể nuôi
cá cũ? Tớ đào đâu ra nhiệt kế lò ấp? Chẳng kẽ lại lấy cái
máy làm đồ rán giòn ra dùng?

Lại còn phải kiểm soát cả độ ẩm nữa chứ, nếu không thì gà
con sẽ gặp phải vô thiên lủng những thứ tồi tệ. Nếu khô quá
thì gà sẽ không mổ thủng được vỏ trứng để chui ra. Nếu ẩm
quá thì gà sẽ chết vì bệnh viêm rốn. Mà có thứ bệnh tên là
“viêm rốn gà con”?!

Mẹ, hết sức thấu tình đạt lý, đã bảo tớ nói thẳng với cô
Brubeck rằng tớ không thể ấp trứng được. “Hay là con trồng
đậu vậy?”, mẹ gợi ý.

Bố thì khác. Bố hiểu rằng việc từ chối làm bài tập mà giáo
viên giao là điều không tưởng, và vì thé nên bố hứa sẽ giúp
tớ. “Làm một cái lò ấp trứng thì không khó lắm đâu con gái.
Bố con mình sẽ làm sao khi ăn tối xong”.

Không hiểu sao mà bố biết đích xác mọi thứ trong ga-ra là
một trong những điều kỳ thú nhất vũ trụ này. Tuy nhiên bố
đã bật mí cho tớ chuyện bố đã biết về lò ấp trứng như thế
nào. Bố vừa khoan một lỗ chừng hơn hai xăng-ti-mét rưỡi
trên miếng kim loại cũ hiệu Plexiglas vừa toét miệng cười:
“Bố cũng đã ấp nở một con vịt hồi bố học trung học. Công
trình cho hội chợ khoa học”.

“Vịt ấy ạ?”.

“Ừ, nhưng gia cầm nào cũng giống nhau hết ấy mà con. Chỉ
cần giữ nhiệt độ ổn định và độ ẩm chuẩn, trở quả trứng vài
lần một ngày, và chỉ sau vài tuần là con sẽ có một tên bám
đuôi tí hon”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.