BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 147

Tàn chiều mầu tím tím. Lúc trời nhá nhem, nhìn những con dơi nhập

nhằng bay, chị mới giật mình, ngạc nhiên nhìn tôi ngủ gục ngon lành bên
mộ ông. Chị lay tôi dậy, lau mặt cho tôi rồi cùng nhau về. Chị đứng nép bên
tôi. Bóng tối làm chị sợ hãi. Ði qua chỗ sông Giang chị không thể nào bước
nổi, bàn chân dẫm vào thành xi măng run run. Tôi cõng chị nhảy qua con
nước. Chị nói chị nhớ ngày xưa, nước mùa này cạn khô, không còn bóng trẻ
con cười đùa vui như ngày trước nữa...

*
- Cậu nghĩ gì vậy? - chị vừa đưa sợi tóc sâu cho tôi.
- Em nhớ dòng sông.
- Xã xây kênh mương nội đồng hết rồi đâu còn cỏ dạt hai bên như ngày

xưa mỗi lần nước về nữa.

- Cũng phải thế thôi chị ạ.
- Ừ - chị cười, bóng tối dâng trong mắt chị - Cậu ngủ lại đây nhé.
- Vâng.
Ðêm. Ánh trăng đổ đầy hoa cau thoang thoảng.
Theo ND
Trần Quỳnh Nga

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.