BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 85

Ngụy Ngữ

Tôi hay gặp anh dạo trước và đọc anh nhiều trước kia, tiếc là anh không

công bố tác phẩm hoặc không sáng tác thể loại truyện ngắn nữa.Xin chọn
một truyện để bạn đọc biết vì sao anh được yêu mến.

Nguyễn Hòa

Q

ua khỏi cánh đồng, đường nhựa dần vươn cao nổi lên cây cầu sắt gẫy,

xe rẽ xuống một con đường đất đỏ đã vữa ra lầy lội trong mưa, chạy chúi
xuống bờ sông vào cầu phà. Những khớp sắt giữa lòng cầu rên lên dưới
bánh xe đinh đõi. Mặt nước sông trắng bạc căng cao. Vài ba người lính
trùm kín pông-sô đứng trên lề cầu ngó lên xe, nhưng đôi mắt sáng xa khuất
rơi lại phía sau. Xe chạy chậm, tiếng động cơ lừ khừ mỏi mệt, khó khăn
vượt qua quãng đường lầy nối đầu múi cầu rồi qua con đường cao trải đá
cuội lam nham chạy dọc vào khu phố. Thi ngồi trước ca bin ngoái cổ lại hỏi
gì đó sau tấm vải nhựa, tôi gật đầu nhiều lần. Con đường dàn rộng ra giữa
hai hàng cây sầu đông nối dài. Khe phố dựng chênh cao trên bờ sông.
Những mái ngói mái tôn đục ngầu san sát tiếp vào nhau, những cánh cửa
khép lại trong giấc ngủ mỏi mệt lẩn trốn. Mưa dăng chùng khuất phía trước.
Xe lê lết gập ghềnh. Trên xe không có vải bạt che, nước mưa đổ xuống chảy
lõng bõng quanh quan tài Bình. Trên nắp quan tài, những cây nến đã cháy
hết. Nhiều cây đổ xuống lăn lóc qua lại. Chị Nga vẫn ngồi im lặng như lúc
mới lên xe. Chiếc nón rộng chụp xuống, thân thể giấu kín sau lớp vải dầu
xanh úa. Bàn tay ôm vào góc áo quan. Tôi vẫn đứng bám hai cánh tay vào
sườn xe lạnh buốt nhìn xuống chung quanh, quần áo ướt đầm đìa. Nước
mưa từ tóc, trán, chảy xối vào mặt vào miệng. Chốc chốc tôi đưa tay vuốt
ngang qua, kéo tóc lại đằng sau ngửa mặt lên cao. Khung trời trắng đục
nhòe nhoẹt. Ở đâu đó đang có một mặt trời. Đâu đó, ngày Bình trở về. Đứa
con hận thù trở về. Tôi kéo cổ áo vén tay áo lên cao. Bắp thịt trần rám nắng
ngả xám ngoét hàng chữ chạm bằng mực: Ra đi vì đời. Bình ra đi. Một cành
cây sầu đông không lá quất ngang vào mặt tôi. Tôi yên lặng, nhắm mắt lại,
gục đầu xuống. Vết roi như đánh thức dậy những cảm giác đê mê dồn trong
thịt da. Tôi cắn chặt hàm răng, mím môi lại. Chị Nga vẫn ngồi im lìm bấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.