BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 335

kiện đủ. Nếu vậy thì tất cả những gì Odette nói với ông đều có vẻ khả nghi.
Hễ ông nghe thấy nàng nhắc đến một cái tên, thi đó chắc chăn là tên một
trong số những người tình của nàng; một khi giả định ấy được tạo nên, ông
buồn bã hàng tuần liền; thậm chí ông còn bắt mối với một hãng điều tra để
tìm biết địa chỉ, thời gian biểu của kẻ xa lạ kia, y chỉ để cho ông thở khi ông
rong ruổi đi đầy đó và rốt cuộc, ông mới biết đó là một ông chú của Odette
đã chết cách đây hai mươi năm.

Mặc dù, nói chung, nàng không cho phép ông gặp nàng ở những nơi

công cộng, e thiên hạ xì xào, vẫn có khi, trong một dạ hội mà cả ông lẫn
nàng đều được mời đến – ở nhà Forcheville, ở chỗ tay họa sĩ hay một vũ hội
từ thiện của một bộ nào đó – ông có mặt cùng một lúc với nàng. Ông trông
thấy nàng nhưng không dám ở lại, sợ làm nàng bực mình với cái vẻ như
đang dò la theo dõi những thú vui nàng chia sẻ với những kẻ khác, những
thú vui mà – trong khi ông lủi thủi trở về nhà một mình, đi nằm với nỗi khắc
khoải hệt như bản thân tôi mấy năm sau vào những tối ông đến dùng bữa tại
nhà chúng tôi ở Combray – ông cảm thấy như vô hạn độ vì ông không hề
thấy chúng chấm dứt. Và một đôi lần, vào những tối như vậy, ông đã trải
một niềm vui thuộc loại mà, nếu không bị cú sốc giật hậu mạnh đến thế do
nỗi lo chững lại đột ngột, thì có thể gọi là niềm vui an tĩnh, vì nó làm lòng ta
dịu lại: ông ghé vào một cuộc liên hoan tại nhà tay họa sĩ và đang sắp sửa ra
vể, để lại đó một nàng Odette biến thành một kẻ xa lạ rực rỡ giữa những gả
đàn ông mà ánh mắt cùng nụ cười vui vẻ cùa nàng – không phải dành cho
ông – dường như nói với họ về một khoái lạc nào đó có thể tận hưởng ở đây
hoặc nơi khác (có lẽ ở “Vũ hội của Bọn Lộn Xộn

192

“ mà ông run lên khi

nghĩ rằng kế theo, nàng có thể tới đó) và điều đó khiến Swann ghen hơn cả
bản thân sự giao hoan xác thịt bởi vì ông khó hình dung nó hơn; ông đã sắp
sửa bước qua ngưỡng cửa xưởng tay họa sĩ thì nghe thấy tiếng gọi ông lại
bằng mấy lời (những lời này, bằng cách cắt bỏ đoạn cuối kinh hoàng khỏi
cuộc liên hoan, khiến ông, khi hồi nhớ, thấy nó cũng vô tội thôi, chúng biến
sự trở lại của Odette thành một cái gì đó không đến nỗi khó tin và ghê gớm,
mà dịu êm và quen thuộc, ngay bên ông như một chút đời sống thường nhật
của ông, trong xe ngựa của ông, và chúng lột bỏ khỏi Odette cái vỏ ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.