BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 336

quá ư rực rỡ và vui tươi, chỉ ra rằng đó chỉ là một cái lốt giả trang mà nàng
khoác vào một lúc vì chính ông, chứ không nhằm những khoái thú bí hiểm,
mà nàng cũng đã chán ngấy) những lời mà Odette gọi với theo khi ông đã ở
trên bậc cửa: Anh vui lòng chờ em dăm phút được không? Em cũng sắp đi,
chúng mình cùng về, anh đưa em về chỗ em nhé.”

Quả thật có một hôm Forcheville cũng đề nghị cho quá giang về cùng

một lúc, nhưng khi tới trước cửa nhà Odette, y xin phép được cùng vào,
Odette vừa chỉ Swann vừa trả lời: “À! Cái đó tùy thuộc quý ông này, ông
hãy hỏi ông ấy. Thôi thì cứ vào một lúc nếu ông muốn, nhưng đừng ngồi lâu
vì tôi xin báo để ông biết Swann thích nói chuyện yên tĩnh với tôi và không
ưa có khách đến trong khi anh ấy ở đây. Chà! Nếu ông hiểu con người này
như tôi! Phải không, my love, chỉ có mình em là thực sự hiểu anh thôi.”

Và có lẽ Swann còn cảm động hơn nữa khi thấy nàng nói với mình như

thể trước mặt Forcheville, không chỉ những lời âu yếm và ưu ái đó, mà cả
một số lời phê bình, chẳng hạn như: “Em dám chắc anh chưa trả lời các bạn
anh vể bữa ăn tối Chủ nhật. Nếu anh không muốn thì đừng đi, nhưng ít ra
anh phải lịch sự chứ”, hoặc: “Có phải anh cốt để bài tiểu luận về Ver Meer ở
đây để mai có thể làm tiếp thêm một ít không? Đồ lười nhác! Em đầy, em sẽ
ốp anh làm việc!” – điều đó chứng tỏ Odette biết tường tận những lời mời
ông từ giới thượng lưu, công việc nghiên cứu nghệ thuật của ông, rằng họ có
một cuộc sống riêng hai người với nhau. Và khi nói những điều ấy, nàng
trao cho ông một nụ cười mà tận đáy sâu của nó, ông cảm thấy nàng trọn
vẹn thuộc về ông.

Vậy là vào những lúc ấy, trong khi nàng pha nước cam cho mọi người,

đột nhiên, giống như khi một chiếc gương phản xạ chỉnh sai, thoạt đầu
phóng lên tường, quanh một vật, những cái bóng huyền hoặc to tướng, sau
đó chúng rút đi mất tiêu, tất cả những ý nghĩ ghê sợ, loang loáng, mà ông
mường tượng về Odette, tan biến hết, nhập trở vào cái thân hình yêu kiều
trước mặt ông. Ông chợt ngờ ngợ rằng cái giờ qua ở nhà Odette, dưới ánh
đèn, có lẽ không phải là một giờ giả tạo, dành riêng cho ông (nhằm che đậy
cái điều dễ sợ và tuyệt diệu ông không ngừng nghĩ tới mà không sao hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.