BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 435

là nơi hai thành phố Nữ hoàng kia hướng tới để hòa nhập vào, khi ra khỏi
cái thời gian lý tưởng trong đó chúng chưa tồn tại – hai Thành phố Nữ
hoàng mà tôi sắp có thể, bằng thứ kỷ hà học xúc động nhất, ghi khắc vào
những vòm và tháp của chúng vào phác đồ cuộc đời của chính mình. Những
tôi mới trên đường tới độ tận cùng của hoan hoạc: tôi chỉ đạt tới đó (đến lúc
ấy tôi mới phát hiện ra rằng trên những đường phố róc rách , phản chiếu ánh
sách đỏ từ những bích họa của Giorgione

268

, không phải như tôi đã tưởng

tượng dù đã được cảnh báo nhiều lần, rằng những kẻ dạo chơi giữa Venise
tuần tới, vào đêm trước lễ Phục sinh, sẽ không phải những con người “oai
phong và dữ dội như biển, mang chiến bào phản chiếu sắc đồng dưới những
nếp áo choàng đẫm máu”

269

, mà đó có thể chính là tôi, cái nhân vật bé tí tẹo

được người minh họa thể hiện với chiếc mũ hình quả dưa đứng trước dãy
cửa ngăn, tron một bức ảnh lớn ở Saint-Marc mà người ta đã cho tôi mượn),
vậy là tôi chỉ đạt được tới tột cùng của niềm hoan lạc khi nghe thấy cha nói
với tôi: “ Nhất định ở Kênh Lớn hãy còn lạnh, tốt nhất là con cứ xếp vào
hành lý dự phòng cái áo măng tô màu đông và cái áo ngoài dày của con.”
Mấy lời ấy khiến tôi bay lên chín tầng mây; cái điều cho đến lúc ấy tôi vẫn
tưởng là không thể xảy ra, tôi đã cảm thấy thực sự thâm nhập vào giữa “
những tảng tử thạch anh tựa như một khoảng đá ngầm của Ấn Độ”; bằng
một thứ thể thao tối thượng và vượt quá sức mình, cởi bot không khí của căn
phòng tựa như đối với một cái mai vô cơ bao quanh mình, tôi thay thế nó
bằng những phần đồng đều của không khí Venise, bầu không khí của biển,
thật khó tả và độc đáo giống như ở những giấc mơ mà trí tưởng tượng của
tôi thường lồng vào trong cai tên Venise, tôi cảm thấy diễn ra trong tôi một
sự thoát xác kỳ diệu; kèm theo đó lại thêm cảm giác mơ hồ như muốn buồn
nôn thường gặp lúc ta bị đau họng nặng, và phải nằm dài với cơn sốt dai
dẳng, đến nỗi bác sĩ bảo rằng chẳng những giờ đây phải thôi không cho tôi
đi Florence và Venise nữa, cả tới khi đã hoàn toàn khỏi ốm, vẫn cứ phải gạt
bỏ mọi dự định cho tôi đi du lịch và mọi cơn cớ gây xúc động từ nay đến ít
nhất một năm nữa.

Và hỡi ôi, ông còn tuyệt đối cấm không được để cho tôi đến nhà hát

nghe cô đào Berma diễn xướng; người nghệ sĩ tuyệt diệu, vốn được Bergotte

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.