BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 263

băng qua đường, những trở ngại bỉ ổi mà ông ắt đã sung sướng mà tông bổ
nhào nếu không sợ việc cảnh sát lập biên bản có thể còn làm ông chậm trễ
hơn là nhường đường cho khách bộ hành băng qua. Ông tính đếm thời gian
bỏ ra, mỗi phút đều bù thêm vài giây để đảm bảo chắc chắn là đã không ước
định nó quá ngắn, như vậy sẽ dễ khiến ông ảo tưởng là cơ may đến kip và
thấy Odette còn ở đó lớn hơn trong thực tế. Và đến một lúc, như một người
vừa ngủ mê mệt trong cơn sốt và nhận ra sự phi lý của những mơ mộng hão
huyền anh ta miên man đắm vào mà không tự tách khỏi chúng, Swann đột
nhiên thấy rõ sự kỳ cục của những ý nghĩ ông vần vò trong đầu từ lúc đến
nhà Verdurin được báo là Odette đã đi khỏi, thấy rõ sự mới mẻ của nỗi đau
đang làm buốt nhói tim ông, nhưng ông chỉ nhận thấy nó như thể ông vừa
tỉnh dậy. Sao kia? Nháo nhác lên thế này bởi vì đến mai ông mới gặp Odette,
vậy mà cách đây một giờ, đó chính là điều ông cầu mong trên đường đến
nhà bà Verdurin! Ông buộc phải thừa nhận rằng vẫn trong chiếc xe đang chở
ông tới tiệm Prévost, ông không còn y nguyên như cũ, ông không còn độc
trọi một mình nữa, mà một con người mới đã hiện diện ở đó cùng ông, dính
chặt và quyện vào ông, mà có lẽ ông sẽ không thể rũ bỏ được, mà tới đây,
ông sẽ phải khéo chiều như đối với một ông thầy hay một căn bệnh vậy. Và
tuy nhiên, kể từ lúc có cái cảm giác được tích nhập thêm một con người mới
như vậy, ông thấy cuộc đời mình có vẻ lý thú hơn. Ông hầu như không hề tự
nhủ rằng cuộc gặp gỡ khả thể ở tiệm Prévost (mà sự mong đợi nó làm tan
hoang, trơ trụi những khoảnh khắc trước giây phút đó đến mức ông không
còn tìm đâu ra một ý tưởng nào, một hồi ức nào cho tâm trí nương dựa vào
mà nghỉ ngơi) có thể, nếu nó diễn ra, sẽ lại giống những cuộc gặp khác,
nghĩa là chẳng có gì đặc biệt. Như mọi tối, một khi ở bên Odette lén đưa mắt
nhìn gương mặt linh hoạt của nàng ròi lại ngoảnh đi ngay vì sợ nàng phát
hiện ra cơn dục đang dâng lên trong tia nhìn đó và sẽ không tin ở sự vô tư
của mình nữa, ông thôi không thể nghĩ về nàng, bởi quá bận bịu kiếm cớ cho
phép ông không phải rời nàng ngay và bảo dảm chắc chắn là hôm sau sẽ gặp
lại nàng ở nhà Verdurin mà không tỏ vẻ gì là thiết tha lắm: nghĩa là tạm thời
kéo dài và chịu đựng thêm một ngày nữa nỗi thất vọng và đau đớn phát xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.