BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 397

ông dự tiên mang sẵn trong tâm thức, và quãng Thời Gian này, gồm những
ngày y hệt những ngày hiện tại, lặng lờ chảy, trong suốt và lạnh, trong trí
ông, duy dưỡng nỗi buồn nhưng không gây cho ông những đau đớn quá buốt
nhói. Nhưng này, đột nhiên chỉ một lời của Odette xuyên thấu cái tương lai
nội tâm ấy, dòng sông không màu sắc và thông lưu ấy, đến tận tâm can
Swann và, như một phiến băng, khiến dòng chảy của nó trở nên bất động,
chuyển sang thể rắn, đông lại hoàn toàn; và Swann chợt cảm thấy tràn đầy
một khối đồ sộ không thể nứt vỡ đè nặng lên những vách ngăn bên trong con
người ông đến độ sắp làm nó nổ tung: đó là khi Odette phóng về phía ông
một tia nhìn quan sát vừa tươi cười vừa giảo quyệt mà rằng: “Forcheville
sắp làm một chuyến đi thú vị vào dịp lễ Hạ Trần. Ông ấy đi Ai Cập”, và
Swann lập tức hiểu câu đó có nghĩa là: “Em sẽ đi Ai Cập vào dịp lễ Hạ Trần
cùng với Forcheville”. Và quả vậy, nếu vài hôm sau, Swann hỏi nàng: “Nào,
về chuyến du lịch mà em bảo là sẽ đi cùng Forcheville ra sao rồi”, nàng sẽ
đáp bừa, không suy nghĩ: “Phải, cưng ạ, bọn này sẽ lên đường ngày 19, và
sẽ gửi cho cưng một tấm hình Kim Tự Tháp.” Thế là ông muốn biết nàng có
phải là tình nhân của Forcheville hay không, hỏi thẳng chính nàng. Ông biết
rằng, vốn tính mê tín dị đoan, nàng không dám phạm một số lời bội thề, và
rồi nỗi sợ làm Odette bực tức nếu cứ lục vấn nàng, sợ nàng đâm ghét mình,
những nỗi sợ cho đến nay vẫn ngăn ông không dám hỏi, giờ không còn nữa,
khi mà ông đã hết mọi hy vọng được nàng yêu.

Một hôm, ông nhận được một bức thư nặc danh cho ông biết Odette đã

từng là tình nhân của vô số đàn ông (thư dẫn ra một số người trong đó có
Forcheville, ông De Bréauté và gã họa sĩ) cũng như đàn bà và thường xuyên
lui tới các nhà chứa. Ông đau đớn nghĩ rằng trong số bạn bè lại có người
đang tâm gửi cho ông bức thư ấy (vì một số chi tiết trong thư chứng tỏ
người viết thư biết rất rành về đời sống của Swann). Ông cố tìm hiểu xem đó
là ai. Nhưng ông tịnh không bao giờ ngờ rằng người ta có thể có những hành
động giấu mặt, những hành động khác xa với lời nói của họ. Và khi ông
muốn biết nên định vị cái miền ẩn danh, nơi nảy sinh những hành động bỉ ổi
đó, dưới tính cách hiển lộ của ông De Charlus, hay ông Des Laumes, hay
ông D’Orsan, thì ông thật sự hoang mang, vì không một ai trong số đó từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.