BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 110

Kelly mò mẫm trong miệng, lấy ra một cái răng, rồi dùng tay búng đi, vẻ

mặt bình thản.

– Một chàng trai đầy dũng cảm của xứ Connama, – Kelly vừa nói vừa

quan sát Joseph từ đầu đến chân. Đoạn ông ta tiếp: – Hãy theo ta.

Ông ta khập khiễng bước đi xa dần, Joseph theo bén gót. Thấy Shannon

cũng sắp bước theo, Kelly quay ngoắt lại, nói:

– Không phải tôi bảo cô theo tôi đâu, cô bé khờ khạo ạ. Tôi mất một

chiếc răng là vì cô đấy!Shannon ưỡn ngực, hất hàm nói:

– Joseph đi đâu, tôi theo đấy.

– Tên của ta là Mike Kelly! Ông ta hét vào mặt Shannon, làm nàng giật

nảy mình. – Không ai có quyền cãi lại ta! – Quay sang Joseph. – Cái cô gái
bao này là ai thế... Vợ mày hả?

– Chắc chắn là không phải! – Shannon la lên, phản đối. Chỉ nghĩ đến thôi

nàng cũng đã bực mình rồi.

– Đồ đàn bà trâng tráo, mày là cái quái gì mà dám lui tới câu lạc bộ của

tao?

Shannon sững sờ không nói được tiếng nào. Nàng thất vọng nhìn Joseph.

Chàng mỉm cười, hớn hở như đang ở trên thiên đường.

– Em của em đấy, chàng đáp.
Kelly lắc đầu và phá lên cười như sấm dậy.

– Đồ chết tiệt quấy rầy, không phải thế sao? – Ông ta lầm bầm trong

miệng. Rồi quay về phía đám đông ồn ào, chật ních phòng, rống lên: – Các
ông đánh cuộc đi!

Ông ta lại bước đi, Joseph theo sau liền. Shannon bám vào cánh tay của

Joseph. Cơ hội ngàn năm một thuở phải chấm dứt cái trò tráo trở này trước
khi nó vuột khỏi tầm tay. Nàng nói:

– Xin lỗi, hãy dẹp chuyện đó đi! Đi đâu anh cũng bép xép tôi là em của

anh. Tôi không buồn trèo lên mái nhà mà la lên rằng tôi có bà con với một
tên móc than bùn, đó là anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.