BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 130

Bực tức, chàng thở dài:
– Chúc cô ngủ ngon, Shannon Christie, và cứ mơ đi! Cô sẽ được như ý

đấy! Từ nay cho đến nhiều tháng nữa, cô sẽ còn chìm đắm trong giấc mơ
của cô; còn tôi, dù là sơ đẳng, tôi chiêm ngưỡng mảnh đất của tôi trải dài
đến tận chân trời.

– Hừ... Anh hãy xếp những khoe khoang của anh lại đi! Nếu chỉ nhờ tôi

mà được, thì anh sẽ chẳng có mặt ở đó đâu!

– Nhưng nếu lại nhờ tôi mà có, thì cô sẽ chết ngoài đường, hay những

con thú quá chén ở câu lạc bộ sẽ có được cô tối hôm nay.

Tức giận tràn hông, nàng ném cái gối lên đầu chàng.

– Đồ móc than bùn! Tôi không cần anh để sống còn! Còn về đất đai ở

Oklahoma – đây là ý kiến của tôi – Tôi sẽ có phần trước anh, một con
người không biết đọc cả một cái bản đồ!

– Cái đó để rồi xem!
– Ném trả cái gối lại cho tôi đi!

Giận sôi lên, Joseph đặt cái gối xuống đầu, nằm quay lưng lại phía

Shannon.

Shannon cũng giận sôi gan, nàng nằm quay mặt vào tường. Trong những

phút tiếp theo, trong phòng chỉ còn nghe tiếng ngáy của hai người.

Vô cùng mệt mỏi! Số người còn lại trong ngôi nhà cũng chẳng yên ổn gì

hơn. Trong ngôi nhà thổ cũ kỹ người ta ngớt rên rỉ, nghiến răng, khua lách
cách, cựa quậy hoặc tạo thành nhịp điệu của cuộc giao hoan thả giàn.

– Địa ngục và đọa đày! – Joseph càm ràm trên gối, cố nhém hai lỗ tai lai

– Đồ đàn bà quỷ sứ!

Chàng nhớ lại những gì mà cha chàng đã nói một hôm nào đấy xa xưa:
– Có bà hạng đàn ông có khả năng không hiểu được đàn bà: Lớp trẻ, lớp

già và lớp tuổi đã chín mùi.

Bây giờ đây, chàng tin chắc cái gì của cô gái đã làm cho chàng đau khổ,

đó là cái lưỡi của cô ta; một cách chắc chắn, nó không rỉ sét, không đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.