BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 128

Chàng nghĩ đến nàng, thật quá gần mà cung quá xa, thật dịu dàng và thật
đẹp đẽ, tuy vậy cũng quá lạnh lùng và kênh kiệu. Chàng cắn chặt hai ham
răng lại, nhắm tịt mắt, cố gắng để khỏi nhìn thây những hình ảnh – mờ mờ
ảo ảo, gây ra bao xao xuyến – đang diễn ra trong tâm trí chàng.

Một tiếng súng ngắn nổ vang, và tiếng là hét bên ngoài tắt lịm một giây

sau đó. Chàng nghe thấy Shannon giật mình thở dốc.

– Cô dậy rồi à, Shannon? – Chàng hỏi và nôn nóng gạ chuyện.
Chàng muốn làm bất cứ gì để xua đuổi những xung năng dục tình không

thể giải thích trong đầu óc và thân xác chàng.

– Không, Joseph. Tôi ngủ say như chết. Có gì thế anh? – Nàng hỏi, giả

vờ nửa bực mình nửa lo sợ.

Chàng kê tay xuống gáy, nhìn lên ngắm cái trần nhà loang lổ vì ẩm ướt.

Trong một phút, chàng buộc miệng nói:

– Tôi thích nước Mỹ.
– Vậy sao?

– Chúng ta đến xư sở này chưa trọn ngày, thế mà cô hãy xem người ta

tiếp đón chúng mình! Các bạn muốn việc làm à? Hãy đến đây! Các bạn
muốn phòng ở sao? Hãy đến đó! Muốn đất để trồng trọt? Hãy mua một con
ngựa và cưỡi đi!

– Vậy thì, bây giờ cô đã tin tôi về chuyện ruộng đất chưa?
Sung sướng có được nơi ở mới như chàng bây giờ, thì dù Shannon có

thốt ra những lời lẽ bất cẩn, chàng cũng không lấy làm buồn. Chàng nói:

– Này nhé, nếu người ta đặt ra chuyện mua bán, tôi cũng chẳng thèm.
– Ông Kelly cho biết, sự kinh doanh có thể là gay cấn.
– Cho cô, không phải cho tôi. Ông ta có cảm tình với tôi. Có thể đó là

định mệnh của tôi. Bởi vì, tôi vốn là một nông dân. Trên giường trước khi
chết, cha tôi đã nhắc nhở tôi về đất đai. Tôi tự hỏi, linh hồn của cha tôi
trong lúc này có ở bên tôi để phù hộ tôi không?

Shannon xì một tiếng tỏ vẻ khinh bỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.