BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 163

– Đó là một tham vọng tốt, đáng kính phục – Shannon nói và có cảm

giác như giữa bà Molly và nàng bỗng nảy sinh một mối tương quan. Có thể,
bản chất của bà Molly không xấu, dù bà ta có làm đĩ... Tuy vậy, Shannon
chưa bao giờ nói chuyện với mẹ nàng về một giả thuyết giống như thế.
Nàng buồn rầu quan sát tập quảng cáo. Những giả thuyết của Joseph về
người da đỏ đang lẩn quẩn trong đầu óc nàng. – Tôi tự hỏi, ở nơi khỉ ho cò
gáy ấy, nó như thế nào...

– Ơ hay, cô em đừng có lo! Có Joseph ở bên cô để trông nom săn sóc cô

mà!

Shannon vênh mặt lên:
– Không. Tôi không cần sống chung chạ với ai cả. Tôi đến Mỹ là để

được tự do.

Bà Molly bật cười:

– Ý nghĩ buồn cười thật!
– Đó là một ý nghĩ tiến bộ, bà Molly ạ. Tôi lấy làm lạ, sao bà không nghĩ

như thế. Bà là người Mỹ, một người Mỹ hoàn toàn. Hơn nữa, Joseph và tôi
ghét nhau.

Bà Molly nhìn nàng với đôi mắt tò mò.

– Cái gì, cô nói cái gì... Cô muốn nói cô và Joseph gây lộn nhau luôn à?
– Hoài mãi. Chỉ cần gần nhau một phút là cãi cọ nhau ngay.
– Tôi hiểu. Cô có thấy cặp mắt anh ta đỏ lên vì tức giận, khi anh ta hét

lên với cô không?

– À, có... có đấy. Đúng y như vậy. Sao bà lại đoán ra được điều đó?
Bà Molly cười khúc khích và nhún vai.
– Cô hên đấy. Tốt thôi! Cô lên lầu ngủ thêm tí nữa đi, để còn phải đi làm.

Cái thằng... thằng... anh bất trị của cô cũng sắp về rồi. Cái đó, tôi đã biết
rồi.

Cô tin theo lời của bà Molly, một lời nói đầy uy tín, Shannon trở gót lên

lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.