BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 185

Ông Bourke nhìn theo, liếm mép:
– Cái con tôm này thật là hấp dẫn! Gặp giò dài làm sao! – Ông ta bình

phẩm một cách dâm dật.

– Hãy giữ gìn lời nói, thưa ngài Bourke! – Joseph xẵng giọng nói.
Ông Bourke, Kelly và bọn hô về nghẹn lời. Không ai dám nói năng như

thế với ngài Bourke mà không chuốc lấy tai ương.

– Nếu tôi không lầm, thì nó là một con điếm? – Ông phê nói.

Joseph sừng sộ:
– Cô gái ấy là một người đàng hoàng, và tôi xin ngài hãy cư xử với cô ta

như thế.

Gương mặt của ông Bourke bừng bừng nổi giận; ông Mike khục khặc

bồn chồn.

– Thôi đi, Donelly – ông ta hét lên – nói với ngài Bourke như thế là

không phải phép.

– Hãy để yên đấy, Kelly – nhà chính trị nói – Đây là chuyện kinh doanh,

và hắn là vốn liếng của chúng ta. Bây giờ ông bạn hãy nghe tôi. Tôi muốn
cậu đấu với một người Ý, và đấm sặc máu mũi nó như một con lợn con.

Joseph liếc nhìn ông Bourke và ông Kelly. Quyền lợi kích thích chàng.

– Tôi sẽ chiến đấu và tôi sẽ chiến thắng. – Joseph hất hàm thật cao,

không ngại làm rơi cái mũ – Nhưng tôi không là của riêng ai cả, thưa ngài
Bourke, không là của riêng ngài hay của bất cứ ai. Tôi chiến đấu cho tôi, và
chỉ vì mình tôi thôi.

Nói xong, chàng rời chiếc xe, bước đi. Ông Kelly chạy theo và kéo

chàng ra cách xa một chút.

– Cái gì khiến cậu đái ngược chiều gió thế, anh bạn? Ngài Bourke là

người có máu mặt tại Boston... quan hệ với ông ta có lợi cho tôi.

– Tôi không có ý ôm mông đít của ông ta, vì lý do các người hết thảy

đều làm như vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.