BẾN XE - Trang 123

vẫn được áp dụng. Sinh viên có thể không lên lớp, nhưng rất hiếm người
lười biếng, ai nấy đều nỗ lực, đầu óc không ngừng tư duy. Trong trường hầu
như ngày nào cũng dán thông báo về các buổi báo cáo học thuật và tọa đàm.
Đến buổi tối, thư viện đèn đóm sáng trưng, cả tòa nhà thư viện như con
thuyền lớn lướt qua ngọn sóng trên mặt biển tối đen để tiến về phía trước...

Liễu Địch kinh ngạc, cảm thán và hưng phấn vô cùng. Cuối cùng cô

cũng có thể lý giải câu nói của thầy Chương, đây là thánh đường của tinh
thần và tri thức nhân loại. Cô như một đứa trẻ lang thang, đột nhiên lạc vào
thánh đường kỳ diệu này, khiến cô nhất thời rối mắt và luống cuống. Tuy
không thể lập tức lĩnh hội tinh túy của Bắc Đại, nhưng Liễu Địch hoàn toàn
say mê. Bắc Đại là nguyện vọng lớn nhất của cô, ngôi nhà của cô.

Liễu Địch sốt sắng lao vào vòng tay của Bắc Đại, ra sức hấp thu tri thức.

Cô nhanh chóng tìm thấy cảm giác mà thầy Chương từng nhắc tới: như cá
gặp nước.

Trong niềm hưng phấn và say mê tột độ, Liễu Địch không vội đi tìm

giáo sư Tô Văn. Nhưng ngày thứ ba sau khi nhập học, giáo sư Tô Văn đã tự
tìm đến cô. Thế là Liễu Địch đi theo giáo sư về nhà ông, "Trúc Ngâm Cư"
nằm trong khu Kính Xuân Viên của Bắc Đại.

Kính Xuân Viên nằm bên cạnh Lãng Nhuận Viên, hai khu vực này có

diện tích mặt nước khá lớn, ở đây xuất hiện nhiều cây cầu bằng đá nối liền
nhau, tạo thành vẻ đẹp hoang sơ. Trong Kính Xuân Viên đều là những ngôi
nhà thấp, nằm xen lẫn lùm cây xanh, giống như phong cảnh thị trấn nhỏ thơ
mộng ở Giang Nam.

Bên trong Kính Xuân Viên còn có ao sen. Nhìn những đóa sen màu

hồng nổi bật trên phiến lá xanh, Liễu Địch bất chợt nhớ đến tản văn "Ánh
trăng bên hồ sen" của Chu Tự Thanh. Không biết ánh trăng ở ao sen này có
đẹp như bài văn đó. Nhà của giáo sư Tô Văn tọa lạc ở một rừng trúc nhỏ
đằng sau ao sen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.