BẾN XE - Trang 19

"Em không phải là thượng đế, cũng chẳng muốn đóng vai gì." Giọng nói

của Liễu Địch không nhanh không chậm, không cao không thấp, nhưng
vang vọng khắp hành lang, truyền đến tai mỗi người: "Em chỉ là học sinh
của thầy. Với tư cách một học trò, em không muốn nhìn thấy người thầy em
tôn kính và ngưỡng mộ bị xô nghiêng xô ngả. Có lẽ thầy chịu đựng được
điều này, nhưng em không thể, giống như em không thể chịu đựng một tư
tưởng cao quý bị người đời bôi nhọ."

Thầy Chương đột nhiên trầm mặc.

Liễu Địch nhướng mắt, tựa hồ muốn nhìn ra điều gì đó từ gương mặt

của thầy Chương. Đáng tiếc, thầy Chương vẫn giữ nguyên thần sắc vô cảm.
Trên thực tế, gương mặt thầy từ đầu đến cuối không bộc lộ một sắc thái tình
cảm nào, kể cả lúc thầy nổi giận.

Một lúc sau, thầy Chương lên tiếng: "Em là cô bé thích lo chuyện bao

đồng."

Không ngờ thầy nói ra câu này, Liễu Địch mỉm cười: "Không phải em

thích lo chuyện bao đồng, đưa thầy về văn phòng tuyệt đối không phải
chuyện bao đồng."

Người thầy Chương hơi run run. Nếu không phải Liễu Địch đang đỡ tay

thầy, cô sẽ không cảm nhận được sự chấn động của thầy.

"Em rất cố chấp." Sắc mặt thầy Chương vẫn vô cảm như thường lệ:

"Đúng vậy, rất cố chấp, có thể nói cố chấp như tôi."

Liễu Địch lại cười: "Nếu được cố chấp như thầy, là vinh hạnh của em."

"Vậy...ngoài cố chấp ra, em có thể bảo đảm, em không phải là người

nhiều lời?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.