BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 202

phụ huynh này, dũng cảm đứng ra chịu sào: “Bọn em rất tò mò về chị Tinh
Thần, mấy tin đồn ấy...”

Tôi không định giải thích dài dòng, nguýt nhanh một cái rồi thừa

nhận tuốt luốt: “Ờ, đều đúng cả đấy, đừng quá sùng bái chị.”

Phải biết rằng tiểu thư nhà giàu vốn dĩ đều rất bảo vệ hình tượng bản

thân, có thể khiến mình bê bối đến mức độ này quả thực không dễ đâu.

Vẻ thản nhiên của tôi khiến mấy cô nàng mắt chữ O mồm chữ A.

“Chị vui tính quá ạ.” Cô em loli bật cười khanh khách, “Bị giới

truyền thông đàm tiếu quả thực rất phiền phức, bọn em đúng là phải học
cách cười xòa cho qua của chị.”

“Ừ, người nổi tiếng quá thể nào cũng bị đủ thứ thị phi đeo bám.” Tôi

duyên dáng vén tóc, “Loại vô danh tiểu tốt như các em, chắc cả đời cũng
không cách nào trải nghiệm được đâu.”

“Ha ha...” Cô em loli che miệng cười mấy tiếng, ba dấu chấm cuối

câu lược bớt nỗi ái ngại khó diễn tả thành lời.

“Phải rồi,” trước khi bỏ đi, tôi còn đê tiện giơ tay nắn bóp bộ ngực

khủng của cô em loli, “ngực em mềm quá nhỉ, là chất béo hay Silicon thế?”

Cô nàng kinh hãi quá độ, ngơ ngẩn trả lời: “Là... là chất béo ạ...”

“Ừ, đẹp đấy, rất đẹp.” Tôi hài lòng thu móng vuốt về, “Chị sẽ xem

xét đi làm, cho chị số điện thoại chỗ đó nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.